Đường Dũng cả kinh trong lòng, cũng may anh ta phản ứng nhanh, lại am hiểu nhất là chạy thoát thân, liền không kịp thấy rõ thứ đang nhào tới là gì đã nhảy qua một bên. Sát khí kia đánh không trúng liền biến mất không thấy, cho dù Đường Dũng mở thiên nhãn cũng không tìm được hành tung của sát khí đâu.
Địch trong tối ta ngoài sáng, tình cảnh này tương đối bị động.
Không biết phải làm gì, Đường Dũng liền đem Diệu Diệu thả ra. Diệu Diệu là qury vật, đối với khí tức của quỷ vậy sẽ rất nhạy cảm.
Lúc này chuyện lạ liền xảy ra. Sau khi Diệu Diệu ra ngoài trước tiên liền xem xét một vòng, sau đó tới trước mặt bình gốm, nhìn nhìn ngửi ngửi, xem xét nửa ngày nó mới quay đầu nhìn Đường Dũng, nói không thấy gì cả. Ngoại trừ chính nó ra thì nơi này không có bất kỳ âm hồn gì.
Vừa nói xong thì đột nhiên bên Diệu Diệu kêu lên một tiếng, đưa tay xoa đầu giống như bị đánh, mặt nhìn bốn phía xung quanh đề phòng nhưng lại không thấy gì.
Lúc này Đường Dũng mới ý thức được chuyện nghiêm trọng.
Anh ta đã sớm tu luyện ra thiên nhãn, âm vật hay âm khí anh ta sẽ thấy rõ, cho dù qủy có lợi hại đến mấy thì cũng chỉ giấu được mắt anh ta, tuyệt không thể nào ngay cả Diệu Diệu cũng không thấy.
Bây giờ ngay cả Diệu Diệu cũng mù mờ không thấy gì, điều này chứng tỏ ít nhất quỷ kia phải lợi hại hơn Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056078/chuong-252-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.