Ông ta không chịu nói chứng tỏ nhất định trong này có vấn đề. Hơn nữa lúc Đường Dũng vừa vào trong thôn thì người dẫn đã biết rồi kéo ra xem, chắc chắn bọn họ lúc trước cũng đã đi tìm người. Chỉ là có lẽ người kia không giải quyết được chuyện này, còn xui xẻo bị chết cho nên trưởng thôn không dám nói thật vì sợ Đường Dũng bỏ chạy.
Hơn nữa chuyện này nghiêm trọng như vậy nhất định trưởng thôn không phải chỉ tìm một người, không chừng cao nhân mười dặm quanh đây bọn họ cũng đã tìm đến, đều không có tác dụng cho nên con trai ông ta mới lên internet thử vận may một chút.
Thì ra coi ta như kẻ ngốc, chuyện căn bản không đơn giản là ma quỷ lộng hành như con trai trưởng thôn nói trên mạng. Tám ngàn tệ mà đã đem lừa ta đi tìm cái chết, giỏi thật. Đường Dũng thầm nghĩ trong lòng.
Lúc này anh ta liền quyết định, đàm phán lại phí! Nếu trưởng thôn không thật thà như vậy thì anh ta cũng không thể bị thiệt thòi.
Mặt Đường Dũng liền trầm xuống, lạnh lùng nhìn trưởng thôn, nói: “Chuyện này rất phức tạp, hơn nữa lại rất nguy hiểm, không hề giống như những gì con trai ông nói trên internet, cho nên chi phí phải tăng lên.”
Nghe được tiền phải tăng lên, sắc mặt trưởng thôn lộ vẻ khổ sở, lúc này liền nói: “Tiểu huynh đệ, các ngươi đến từ thành phố lớn, trong tay đều có tiền nên không coi tám ngàn tệ của chúng tôi ra gì. Nhưng tám ngàn này từng đồng đều được người dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056076/chuong-252-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.