“Ông nói là Chu Lan biết thành hồn tích hoàn toàn không có liên quan tới những sinh viên vừa mới chết mà chỉ dựa vào cái động này? Vậy tại sao ông lại cho nổ tung toàn bộ thư viện? Ngươi không sợ gây lớn chuyện sẽ không có cách nào kết thúc sao?” Tôi cả kinh nói.
Nhìn bộ dáng Kim Đạt Hải thì xem ra hắn đã sớm biết Diệp Phong để lại cái động ở chỗ này, chắc hẳn trong nhật ký của Diệp Phong cũng có ghi lại, như vậy hắn sớm đã có thể mang Chu Lan tới đây để nuôi thành hồn tích hoàn chỉnh, tại sao lúc trước còn phải nuôi Chu Lan lâu như vậy?
Tôi không hiểu, Kim Đạt Hải ở trước mặt tôi nghe tôi nói liền cười ầm lên: “Chuyện quá lớn không có cách nào kết thúc? Ngươi có lẽ còn không hiểu rõ hàm nghĩa của Niết bàn. Chờ quá tối nay ta hoàn toàn niết bàn thì sẽ không còn sợ những thứ phàm phu tục tử kia nữa. Cho dù làm lớn chuyện thì thế nào, những gã cảnh sát kia có cách nào giữ ta không? Không chỉ súng đạn căn bản không làm thương được ta, cho dù mang cả đội quân đến ta cũng không sợ, đến lúc đó ta có thể đi ra ngoài cướp ngân hàng, đem tiền trong ngân hàng tất cả đều biến thành của ta. Ta đây nghèo cả đời, sau này nhất định phải có cuộc sống tiền tiêu như nước, nhất là khiến cho đàn bà các ngươi quỳ liếm ta, mỗi ngày đều phải tìm cách nịnh bợ ta!”
“Ông… có bản lãnh này còn cần phải đi cướp ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056036/chuong-243-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.