Nhưng tôi vẫn âm thầm kinh sợ. Dựa theo giải thích của Kim Đạt Hải, hắn ta có được nhật ký của Diệp Phong cũng mới bốn năm, cho dù thuật pháp Diệp Phong ghi lại có tuyệt diệu thế nào đi nữa thì hắn ta cũng không có khả năng chỉ trong bốn năm đã trở nên lợi hại như vậy. Nuôi ra hồn tích không nói, bản lãnh nuôi yêu còn so được với gia chủ Diệp gia, dường như đây là chuyện không thể, trừ phi hắn ta còn có chuyện chưa nói cho tôi.
Tôi liền hỏi Giao tiên: “Ông vừa mới nói Tô Mộc cùng Kim Đạt Hải đều đi vào trong cửa đá, cửa đá ở đâu?”
“Làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn đi vào trong cửa đá tìm bọn họ? Chuyện này có làm cũng là để Long Phù kia đi, người đừng nghĩ tới, không có ông đây ở bên cạnh ngươi thì ngươi đừng có tới gần cửa đá kia nửa bước!” Giao tiên liếc tôi một cái, mặt đầy đề phòng nói.
Tôi ngừng một chút, đã sớm nên nghĩ đến Giao tiên sẽ không để cho tôi đi, suy nghĩ một chút, tôi nói: “Ai bảo ông không ở bên cạnh tôi, mặc dù bây giờ ông đang bị cấm chế nhưng tôi thì không, chẳng phải ông còn có thể trở lại trong thân thể tôi sao, tôi mang ông thử đi qua một chút, nếu như không được sẽ để cho Đường Dũng tự đi.”
Nghe tôi nói Giao tiên đã ngây ngẩn, chờ sau khi tôi nói xong thì Giao tiên đã không kịp đợi bay lên, lưỡi rắn liếm vào mặt tôi, ha ha cười to, nói: “Hay, Dương Dương thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2056024/chuong-240-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.