Cũng may bị tích khí ảnh hưởng, tôi hít thở cũng không dễ dàng. Sau khi ổn định được, tôi thận trọng đưa hai mắt nhìn gã thầy giáo, thử dò xét nói: “Lỗ mãng hỏi một chút, ông là ai ở Diệp gia? Dù tôi chết ở trong tay ông thì ông cũng nên cho tôi chết rõ ràng một chút.”
Nghe tôi nói hắn ta liền cười lạnh, ánh mắt âm u xuyên qua con mắt tam giác truyền tới, nói: “Ngươi xem ti vi quá nhiều rồi, còn muốn được chết rõ ràng. Cho dù ngươi chết rõ ràng thì thế nào? Ngươi có thể biến thành quỷ đến tìm ta trả thù sao? Hồn tích của ta đang trong đợi đại công cáo thành thì lệ quỷ kia đến thật đúng lúc, hấp thu thêm một con nữa, đến lúc đó ta sẽ khiến hai ngươi cùng nhau hồn phi phách tán, biến thành hư vô làm bạn với nhau.”
“Ý ông là hồn tích vẫn chưa hoàn toàn dưỡng thành?” Tôi từ trong lời của ông ta nghe ra sơ hở, hỏi.
Dựa theo như lời Tô Đoàn, hồn tích mặc dù rất lợi hại, đối với quỷ có tính áp chế nhưng một hồn tích mới vừa sinh ra chiến đấu với một lệ quỷ trăm năm tu luyện cũng không nhất định sẽ thắng trăm phần trăm, huống chi hồn tích vẫn chưa hoàn toàn sinh thành. Nếu như tôi có thể vào lúc này tạo cho hồn tích kia thương tổn gì, vậy chờ Tô Mộc tới cũng sẽ không đến nỗi yếu thế!
Nghĩ tới đây trong lòng tôi rốt cuộc buông lỏng được một ít, đối với gã thầy giáo kia nói: “Nếu như hồn tích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055999/chuong-235-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.