Kết quả là đêm ngày thứ bảy sau khi Chu Lan chết, Triệu Đan đột nhiên cũng chết. Cả người treo trên chiếc quạt trần ở trong phòng ký túc xá, đến cái cổ cũng sắp bị chặt đứt, le lưỡi ra, còn bị răng của mình cắn đứt một đoạn, trên mặt đất của phòng ký túc xá tất cả đều là máu của Triệu Đan.
Đến ngày thứ hai, cô ta không có đi học nên thi thể mới bị phát hiện, cứ như vậy tin đồn ma quái lan truyền khắp trường học. Cảnh sát liền đến phong tỏa trường học, hung hăng tra xét hết một ngày đêm, sau đó kết luận nói Trương Ninh và Triệu Đan chết không phải là do tử tử mà có người vì cái chết của Chu Lan mà trả thù, đáng tiếc là cảnh sát không tra ra được manh mối gì. Vương Lâm Lâm nói với cảnh sát là do oan hồn đến đòi mạng mà cảnh sát không tin, liền phái hai người cảnh sát đi theo cô, một tấc cũng không rời, cũng không cho phép cô rời khỏi phạm vi trường học.
Nghe cô ấy kể rõ xong mọi việc, tôi cũng không có lên tiếng, nói cho cùng thì đây chỉ là một việc bắt nguồn từ một lọ nước. Không nghĩ tới lại liên lụy tới cái chết của ba cô gái. Tôi có thể lí giải Chu Lan bị oan uổng muốn giải bày ủy khuất, nhưng tôi lại không thể chấp nhận cách trả thù tàn nhẫn như vậy.
Tôi trầm mặc một hồi, bình ổn lại tâm trạng rồi hỏi Vương Lâm Lâm lúc Chu Lan còn sống có bạn trai hay không, có thể trước khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055957/chuong-226-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.