*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kể xong lai lịch hà đồng, cành liễu trong tay Tô Mộc cũng đã được anh ấy bện thành hình dáng một con người nho nhỏ. Tôi liền cầm lấy hình nhân kia nghịch một chút, khen Tô Mộc làm thật đẹp, không nghĩ anh ấy còn có thể làm những vật như này, chắc hẳn hình nhân nhỏ này dùng để an trí hồn phách của nghệ nhân mộc kia.
Tô Mộc gật đầu một cái, bảo tôi cất hình nhân nhỏ kia đi, sau đó đi vào siêu thị gần đó mua một ít đồ rồi ghé thăm nhà cậu tôi.
Nhà cậu tôi vẫn giống như trước, chớp mắt một cái đã qua nửa năm, từ sau khi làm xong tang sự cho em họ thì tôi cũng chưa từng gặp cậu mợ, cũng không biết bây giờ bọn họ thế nào.
Tôi có chút nóng lòng, bước nhanh như chạy về nhà cậu mợ. Nhà cậu tôi là kiểu nhà trệt, sau khi vào cửa còn một bình phong chắn, đi ngang qua bình phong tôi dường như hoa mắt một cái, giống như phía sau bình phong cất giấu thứ gì.
Tôi đi vòng qua phía sau bình phong muốn xem một chút vừa rồi hoa mắt rốt cuộc là cái gì, nhưng tôi vừa mới đi vòng qua thì sau lưng truyền tới tiếng của mợ tôi, gọi tôi một tiếng Dương Dương, sau đó hỏi tôi gần đầy bận rộn lắm sao mà không thấy đến thăm mợ.
Nghe mợ hỏi như vậy tôi liền có chút áy náy, em họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055915/chuong-218-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.