"Ngươi đem anh ấy cứu đi ra?" Trong lòng tôi liền vui mừng, lập tức lấy tốc độ nhanh nhất đem túi xách da rắn mở ra.
Bên trong ra lại là Tô Đoàn.
Ta sững sờ, vội hỏi nó Tô Mộc ở đâu, làm sao lại là Tô Đoàn?
Trên mặt Tô Đoàn thâm tím một khối, đoán chừng là vừa rồi mới bị đàn sói giẫm, nhếch nhếch miệng, phun ra một ngụm máu tươi, nói: "Ông Hai đã rời đi, ngay sau khi ngài đi không lâu. Ông ấy còn đem cháu biến thành hình dạng của ông ấy, để cho cháu thay ông ấy đi tham gia tiệc tối, ai ngờ Diệp gia vậy mà lại hạ độc trong cơm, che khí tức trên thân của cháu, hại cháu không có cách nào để giãy dụa nên mới bị Diệp gia bắt lại, may mắn gặp được các người, nếu không hôm nay cháu liền táng thân trong bụng sói."
Nói xong ánh mắt Tô Đoàn đã chú ý tới đám người đang bay trên đỉnh đầu tôi, không hiểu hỏi tôi: "Những người này là..."
" Con cháu Diệp gia." Tôi lườm những người kia một chút, nhếch miệng lên cười lạnh một cái: "Diệp lão đầu chính là vì bảo vệ bọn hắn mới hạ thủ đối với ngươi cùng Tô Mộc, ta lúc đầu định dùng bọn hắn đổi lấy hai ngươi, bất quá bây giờ xem ra, kế hoạch muốn thay đổi."
"Bà Hai người định làm gì?" lông mày Tô Đoàn chợt nhíu lại, cũng hứng thú.
"Hiện tại còn không thể nói cho ngươi." Tôi cười thần bí.
Nói xong tôi để Thuồng Luồng tiên mang bọn tôi rời đi, dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055875/chuong-209-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.