Tô Mộc nói chắc chắn, có sự đảm bảo của Tô Mộc, Giao tiên liền rất vui, bắt đầu tìm tung tích Lâm Yến Nhi.
Chỉ là tìm chưa được bao lâu đột nhiên Giao tiên thè lưỡi ra, giọng lộ ra tia không hiểu, nói: “Kỳ lạ, cơ thể đó đang ở gần đây.”
Vừa nói nó đã tuột khỏi cổ tay tôi xuống, vòng vo quanh đảo giữa hồ một hồi, sau khi không tìm được đầu mối gì thì đuôi rắn chợt cong lên rồi chỉ xuống đất: “Nhất định cô ta đang ở dưới này.”
Sắc mặt Tô Mộc vốn đã khó coi, nghe Giao tiên nói vậy giọng càng lạnh lẽo đi mấy phần, nói: “Tôi đã đồng ý yêu cầu của ông, bây giờ mạng người quan trọng, ông đừng có giở trò đùa bỡn.”
“Ông đây muốn đùa bỡn với ngươi sao, nếu không phải ông đây nể mặt nha đầu này thì ngươi cho rằng ông đây sẽ nguyện ý giúp ngươi chắc? Dù sao ta đã tìm được người, ngươi tin hay không thì tùy!” Nói xong Giao tiên lại bắn lên trên cổ tay tôi, đuôi cuộn lại thành một vòng, giống như vòng tay hình rắn vậy.
Tôi sợ giữa bọn họ lại cãi vã, hơn nữa xem qua thấy Giao tiên không giống như đang nói dối liền vội vàng giảng hòa, nói có đúng hay không chúng tôi cứ xuống xem một chút sẽ biết.
Tô Mộc khẽ nhíu mày, có điều anh ấy dường như cũng tin lời Giao tiên, chần chừ rồi gật đầu một cái, sau đó bỗng nhiên nghiêng đầu hỏi tôi: “Em biết bơi không?”
“A?” Tôi sửng sốt một chút, ngay sau đó lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055770/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.