Giao tiên vốn đang khó chịu, nhìn bộ dáng của Tô Mộc lại càng khó chịu liền leo về cổ tay tôi, nói không biết, nếu như Tô Mộc không xin lỗi nó thì nó cũng không tìm Lâm Yến Nhi ở đâu.
Tôi không khỏi cuống cuồng, bây giờ ba tôi đang ở trong tay Lâm Yến Nhi, tùy lúc có thể sẽ nguy hiểm tính mạng, nhưng theo tính khí của Tô Mộc thì sẽ không phải là người tùy tiện nhận lỗi với người khác.
Vừa định thay Tô Mộc xin lỗi Giao tiên thì giọng Tô Mộc đã vang lên ngay từ trên đầu tôi: “Thật xin lỗi.”
“Không đủ chân thành, vừa rồi bỗng nhiên ngươi xuất hiện đã khiến con rắn cái ta mất công tán tỉnh mấy ngày nay sợ hãi bỏ chạy, ngươi nói thật xin lỗi liền xong chuyện? Muốn biết Lâm Yến Nhi ở đâu thì chân thành một ít.” Giao tiên nói.
Mặc dù nó đã sớm thân thuộc với tôi, đối với tôi khá tốt nhưng với Tô Mộc lại không có giao tình tốt như vậy. Bây giờ rắn cái của nó bị hù chạy hiển nhiên là Giao tiên thật sự nổi giận, cố ý làm khó Tô Mộc.
Tôi ở một bên cũng nôn nóng sắp phát khóc, không ngừng khuyên nhủ Giao tiên, nói cho nó chúng tôi cần tìm Lâm Yến Nhi có việc gấp, Tô Mộc cũng vì giúp tôi.
Nhưng Giao tiên vẫn không chịu nhún nhường, phải yêu cầu Tô Mộc kiểm điểm chân thành mới được.
Sắc mặt Tô Mộc vô cùng khó coi, âm trầm tựa như có thể nhỏ ra nước. Tôi rất sợ anh ấy mất hứng lại đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055769/chuong-179-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.