Dịch: Lishui Thủy VW
Beta: Nguyễn Trang VW
Trong chớp mắt, bên ngoài cửa truyền vào tiếng bước chân, hơn nữa tiếng bước chân có nhẹ có nặng, dường như là có hai người.
Trong lúc nói chuyện quên trời đất, tôi cũng cảm thấy Tô Mộc vừa nghe tôi nói, mắt vừa đảo nhìn ra phía ngoài thăm dò,chắc hẳn là anh ấy đang đợi hai người kia đến.
Chẳng qua là chỉ không muốn tôi lên tiếng, cũng như không muốn cho bọn họ biết chúng tôi đang ở đây.
Tôi rất tò mò, không biết rốt cuộc người đến là ai.
Hai người đó rất nhanh đã đi đến bên cửa, dừng lại rồi đẩy cửa đi vào.
Vừa nhìn thấy hai người họ, tôi bất ngờ đến mức miệng há to, chỉ mém chút liền kêu lên. Hóa ra là “ Lộc Dương” và Tô Thịnh.
Tại sao bọn họ lại ở cùng đi vào, còn tìm được tới chỗ của bọn tôi nữa?
Tôi không khỏi nhìn về phía Tô Mộc, anh cũng đang nhìn lại tôi, khe khẽ lắc đầu ra hiệu cho tôi, ý bảo tôi cứ yên lặng chờ xem.
Tôi chỉ thắc mắc rằng tại sao Lâm Yến Nhi có thể khống chế thân xác của tôi, đi tới đây.Cô ta đi vòng quanh một vòng, khi cô ta đến trước mặt chúng tôi, lòng tôi càng khaanrr trương hơn.
Cũng may là, hình như cô ta không nhìn thấy chúng tôi, trong ánh mắt của cô ta rất trống rỗng, ở thời điểm nhìn đến chỗ chúng tôi ngồi không thấy có bất kỳ biểu cảm gì, mà chỉ nhìn qua, sau đó nói với Tô Thịnh rằng nơi này rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055753/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.