*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Anh ta vừa rồi còn có bộ dáng rất nghiêm chỉnh, thật giống một đại sư, vậy mà nghiêng đầu nói cái cảm giác đạo mạo kia nháy mắt phá tan. Nghe gọi khiến tôi buồn nôn, sầm mặt bảo anh ta có chuyện gì cứ nói thẳng.
“Em đi ra ngoài tìm giúp anh một con gà trống còn trinh. Nếu như anh đoán không lầm, bà ta là bị sử dụng hàng đầu thuật phệ ngựa, gà trống còn trinh đúng lúc là khắc tinh phệ ngựa, chỉ cần có thể tìm được gà trống còn trinh thì hàng đầu thuật này có thể giải trừ.” Đường Dũng nói.
Tôi bị Đường Dũng nói một trận nhức đầu, anh ta nói cái gì mà hàng đầu thuật phệ ngựa tôi không hiểu gì cả, nhưng gà trống còn trinh thì tôi nghe rõ, chính là gà trống chưa từng cùng gà mái thẹn thùng. Nhưng tìm gà trống thì dễ, còn gà trống kia có phải còn trinh hay không làm sao tôi có thể biết?
Tôi vừa định nói hay để tôi trông Tiểu Thúy, để Đường Dũng tự mình đi ra ngoài tìm gà trống gì gì đó, nhưng tôi còn chưa kịp nói thì ông chú lái xe đã ngắt lời: “Đại sư, cái gì gọi là phệ ngựa? Giải trừ tốt là sao? Có thể làm bị thương đứa bé trong bụng vợ tôi không?”
Hàng đầu thuật phệ ngựa cũng là lần đầu tiên tôi nghe nói, trong lòng cũng rất tò mò, thấy ông chú lái xe hỏi liền nhìn Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055702/chuong-141-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.