Toàn bộ phòng bếp đã sớm hỗn loạn, một người đàn bà tóc tai bù xù đang quý gối phía dưới kệ bếp vùi đầu gặm cắn thứ gì đó.
Sắc mặt Đường Dũng trầm xuống, cũng không khách khí với chú tài xế, trực tiếp xông vào đạp một cước lên bả vai người đàn bà khiến bà ta ngã qua một bên lộ ra nửa đoạn dây dẫn gas trong tay bà ta.
“Rắc rắc, ăn ngon…” Người đàn bà bị đạp cũng không kêu đau mà thuận thế ngồi ở một bên, tay vẫn nắm chặt một phần dây gas bị cắn dở, cười khúc khích.
Nhưng khi bà ta hé miệng ra người, trong miệng nháy mắt có một cổ máu trào ra chảy xuống cằm, kết hợp cùng nụ cười đờ đãn cùng biểu tình điên dại trên mặt hết sức đáng sợ.
“Tiểu Thúy, sao em lại nổi điên vậy, vật này không ăn được.” Chú tài xế thấy vậy cũng sợ hãi, xông tới ôm lấy vợ ông ta, nhẹ nhàng lau vết máu ở khóe miệng giúp Tiểu Thúy, mặt đầy đau lòng.
Thừa dịp Tiểu Thúy đã lui sang một bên, tôi lập tức chạy tới bên cửa sổ, mở cửa sổ để thông gió.
Đợi một hồi lâu, chờ mùi gas trong bếp cũng tản đi hết, Đường Dũng bảo chú lái xe gọi cho người công ty gas cho nhân viên tới sửa chữa, còn anh ta và tôi đem Tiểu Thúy điên điên khùng khùng ra ngoài phòng khách, dùng dây trói bà ta lại, sau đó gọi Diệu Diệu ra.
Diệu Diệu luôn ẩn núp trên người anh ta, bình thường không thuận tiện anh ta sẽ thu Diệu Diệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055701/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.