Chú tài xế cũng sợ hết hồn, liều mạng điều chỉnh phương hướng, cố gắng khống chế cho xe hướng vào sát núi. Rốt cuộc xe cũng dừng lại, nhưng đầu xe đã đâm vào vách núi một chút, làm vỡ ra một cái hố nhỏ.
Tôi sợ hãi thở hổn hển, thấy xe hoàn toàn dừng lại mới hỏi tài xế có việc gì, sao lại đột nhiên phanh xe lại, vừa rồi quá nguy hiểm.
Tài xế hiển nhiên cũng rất kinh sợ, tay vẫn siết chặt tay lái thở dốc, sau đó mới quay đầu lại, nói: “Thật xin lỗi cô, nhưng cô phải nói cho tôi, cô là ai, vừa rồi hỏi tôi là có ý gì?”
“Không có ý gì, chỉ là cháu có thể nhìn thấy âm khí, ở mi tâm của chú có một khối âm khí vô cùng nồng nặc chứng tỏ gần đây có đại họa rơi xuống!” Vừa rồi suýt chút nữa mất mạng, tôi cũng không còn tâm tư vòng vo với ông ta, nói thẳng.
Nói xong tôi vẫn còn thấy sợ hãi trong lòng, vỗ vỗ lại đầu cho tỉnh táo, nói lầm bầm: “Xem ra không chỉ có chú gặp đại họa, mi tâm cháu chắc chắn cũng có một đoàn âm khí, nếu không vừa rồi sao cũng gặp nguy hiểm như vậy.”
“Cô gái, cô thật sự có thể nhìn thấy âm khí? Vậy cô có biện pháp hóa giải không? Nói thật, tôi đi thật xa lên núi này chính là vì tìm một vị đại sư hóa giải chuyện nhà tôi, đáng tiếc đại sư đã chết. Cô gái, cô có bản lãnh giúp tôi một tay được không, chỉ cần cô có thể giải quyết chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055698/chuong-139-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.