Không được rồi!
Tôi run lên, nhanh chóng đưa tay bắt cá âm nhỏ lại.
Tay huyễn hóa được tạo thành từ ý thức, tôi cũng chưa sử dụng quen, hơn nữa có thể coi cá âm nhỏ là chủ nhân nơi này, cho dù có 10 tay tôi cũng không bắt nó được.
Đảo mắt nhìn thì thấy nó đã chạy nhanh tới trung tâm nước xoáy, cùng với lệ khí kia hòa vào một thể.
Bởi vì cá âm nhỏ lại xuất hiện, năng lựa cảm giác nhạy bén siêu cấp của tôi rốt cuộc cũng trở về với tôi. Âm khí trên người tôi bắt đầu biến hoá, vốn dĩ là lạnh như băng, nhưng lại xuất hiện một cổ vô hình sắc bén.
Loại cảm giác đó không nói rõ được nhưng chính là tràn ngập sát khí mãnh liệt.
Tôi trơ mắt nhìn sát khí kia từng lúc đem cá âm nhỏ chiếm đoạt, cũng giống như ma quỷ từng điểm từng điểm chiếm lĩnh thân thể tôi vậy, lòng tôi cũng theo cá âm nhỏ bị chiếm đoạt mà sa vào.
Ngay lúc tôi buông xuôi, một âm thanh truyền tới: "Cô muốn chết sao? Không cần tìm Tô Mộc nữa à?"
"Như hiện tại thì sao tôi tìm được anh ấy, tôi thà chết cũng không nguyện ý bị người khác khống chế, biến thành bù nhìn!" Tôi lớn tiếng hét, trong giọng đầy bi quan cùng tuyệt vọng.
"Không được, nha đầu ngươi là tiên nhân của ta, làm sao có thể chết đựơc? Huống chi đao kia ta còn chưa báo, không phải là lệ khí sao, lão tử có thể ăn quỷ, lệ khí này thì có là gì!" Thuồng luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055601/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.