“Tránh sang một bên, tôi tới tìm anh có việc, anh mặc quần áo vào đi.” Không muốn lại bị Đường Dũng đùa giỡn, tôi trực tiếp ngắt lời.
“Ngực to chính là việc cần bàn còn gì, còn có chuyện gì quan trọng hơn chuyện ngực của con gái chứ?” Đường Dũng thô thiển nói.
Nhưng tôi vẫn nghe được tiếng sột soạt phía sau, chắc là anh ta mặc quần áo vào rồi.
“Được rồi, hiếm khi em chủ động đến tìm anh như vậy, nói đi, lần này lại có chuyện gì?” Mặc quần áo xong, anh ta đi tới trước mặt tôi, cuối cùng cũng thu lại điệu bộ đùa cợt.
“Trịnh Lâm đói rồi, tôi phải làm gì đây?”
“Đút cho nó ăn.”
Đường Dũng nói, nói xong dường như đột nhiên anh ta nhớ ra điều gì, xoay người lục tìm trong túi, sau một hồi tìm kiếm, anh ta đưa cho tôi một chiếc hộp làm bằng ngọc, nói: “Tuy Trịnh Lâm tu luyện xong sẽ thành ác quỷ, nhưng cơ thể nó quá yếu, tùy tiện ăn đồ ăn ở cõi dương sẽ bị đả thương, cho nên phải phối hợp với việc đốt hương phủ âm này, chỉ cần thắp hương để phủ âm lúc ăn cơm, sau đó cho khói xông qua thức ăn của Trịnh Lâm là được, có điều cần phải chú ý, thức ăn đã bị hương phủ âm xông qua cô tuyệt đối không được ăn.”
Tôi gật đầu, cảm ơn Đường Dũng, nhận chiếc hộp xong định rời đi luôn.
Ai ngờ Đường Dũng lại không buông tay đưa chiếc hộp cho tôi, giật chiếc hộp về, nhìn tôi với vẻ không hài lòng: “Dương Dương, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055540/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.