Tô Mộc có chút bất ngờ nhìn tôi, một hồi lâu mới phun ra hai chữ: “Tham tiền.”
Tôi cười hì hì, vậy là anh ta đồng ý rồi.
Sau đó chúng tôi cũng theo cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ lên xe cứu thương.
Trên đường tất cả các bác sĩ và y tá đều đang cấp cứu cho cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ, tôi và Tô Mộc rảnh rỗi không có việc gì, liền thấp giọng nhắc tới bộ tóc giả.
Tô Mộc nói lúc trước anh ta đã coi thường bộ tóc giả kia, vốn còn cho rằng bên trong bộ tóc giả chỉ là hồn vía của một tiểu quỷ, giờ xem ra, sát khí trong đó còn nặng hơn anh ta tưởng, con ma bên trong chí ít đã lên đến cấp bậc ác quỷ.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, ác quỷ thôi mà, vẫn không lợi hại như Tô Mộc.
Xem ra vụ làm ăn lần này an toàn hơn nhiều.
Chỉ là với trình độ của Tô Mộc, phán đoán đối với vật quỷ có cấp bậc thấp hơn anh ta hẳn phải rất chính xác mới đúng, lần này vậy mà lại đoán sai.
Tôi hỏi anh ta tại sao lại xảy ra tình huống này.
Tô Mộc cũng hơi nhíu mày, không lập tức trả lời tôi, dường như cũng có vẻ không nghĩ ra.
Một lát sau anh ta mới hàm hồ nói có thể là do màu sắc của tóc giả và của âm khí cũng na ná, nên bị nhầm.
Anh ta rõ ràng là đang gạt tôi, hơn nữa tôi thấy dáng vẻ khẽ nhíu mày của anh ta thì cảm thấy chuyện lần này không đơn giản như anh ta nói, bèn bảo hay là việc này chúng tôi đừng quan tâm nữa, dù sao cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ đáng ghét như vậy, sống hay chết cũng không liên quan đến chúng tôi.
“Nếu đã đụng phải, thì kiểu gì cũng phải quan tâm, huống chi anh đã đồng ý mỗi tháng cho thuồng luồng tiên một con ma, chuyện vừa kiếm được tiền vừa tu luyện được thế này, vẫn nên nhận thôi, dù sao giờ anh cũng đang không có tung tích của Lâm Yến Nhi.”
Nhắc đến Lâm Yến Nhi, tôi lập tức im lặng, tuy tôi lo hành động lần này của Tô Mộc sẽ gặp nguy hiểm, nhưng so với việc tìm kiếm Lâm Yến Nhi, hình như bắt ma tóc còn đỡ hơn một chút.
Trong tiềm thức, tôi không hy vọng Tô Mộc tìm được Lâm Yến Nhi.
Lại nói chuyện thêm một lúc, xe cứu thương đã trở lại bệnh viện, sau khi đỗ xe, nhân viên y tế dùng băng ca mang cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ vào trong, khi các bác sĩ nhấc băng ca lên bậc thang thì băng ca đột nhiên khập một tiếng.
Một bên tay cầm bị gãy!
Cả cái băng ca chợt mất cân bằng, tất cả mọi người không phản ứng kịp, cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ trực tiếp trượt xuống khỏi băng ca, đầu vừa lúc đập vào góc bậc thang nhô ra!
Máu tươi nhanh chóng chảy ra ướt nhẹp bộ tóc giả trên đầu cô ta, mà lần này cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ còn chưa kịp kêu thảm thiết đã nghẹo đầu ngất đi.
Mọi chuyện diễn ra trong tích tắc, tất cả các bác sĩ đều bị dọa sợ, luống cuống tay chân kêu lấy giường bệnh di động tới đón người.
Sắc mặt Tô Mộc cũng nặng nề hơn, lôi kéo tôi bước nhanh theo giường bệnh di động, trước khi cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ vào phòng cấp cứu đã đưa tay kéo tóc giả xuống.
Sau khi dính máu, âm khí lượn lờ quanh bộ tóc giả rõ ràng đã ngưng lại nhiều hơn, hơn nữa bộ tóc giả vừa rồi còn bị máu tươi thấm ướt, bây giờ lại đã khô coong, dường như máu tươi đều đã bị tóc giả hút hết rồi.
Bạn của cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ thấy cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ liên tiếp bị thương, đã sợ đến choáng váng, một hồi lâu sau mới lấy lại tinh thần, cảm ơn Tô Mộc, nếu không có Tô Mộc đi theo, giờ thật sự cô ta không biết nên làm sao.
“Cô đi nộp tiền trước đi, ở đây có chúng tôi trông cho.” Tôi nói, tôi cũng không muốn lát phải trả tiền thuốc men cho cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ.
Bạn của cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ lúc này mới nhớ tới còn chuyện tiền thuốc men.
Chỉ là khuôn mặt cô ta nhanh chóng sượt qua vẻ quẫn bách, lúng túng sờ mặt, nhỏ giọng nói: “À... Trên người tôi không mang nhiều tiền mặt lắm, có thể làm phiền hai người...”
Tôi biết ý của cô ta, không đợi cô ta nói xong, trực tiếp ngắt lời: “Bệnh viện có thể quẹt thẻ, cô quẹt thẻ cũng được.”
“Tôi... Trong thẻ tôi thực ra cũng không còn mấy, đừng tưởng tôi đi cùng Vy Vy mà lầm, thực ra cô ấy mới là kẻ có tiền thật sự, tôi chỉ là đi theo bên cạnh cô ấy thôi, nên hi vọng hai người có thể ứng tiền thuốc men trước, hai người yên tâm, trong nhà Vy Vy làm ăn lớn lắm, rất có tiền, nhất định sẽ không nợ tiền mà không trả, đến lúc đó nhất định sẽ trả lại cả gốc lẫn lãi.”
Tôi biết mà...
Tôi thở dài, càng thêm ghét bỏ cô gái trước mặt này, rõ ràng vừa rồi lúc ở trung tâm thương mại, bọn họ hễ mở miệng là gọi tôi là đồ nghèo kiết xác, còn tự xưng gia cảnh tốt, giờ cần nộp tiền, lại tới khóc than với tôi, ai biết được cái cô Vy Vy kia có tiền thật không chứ.
Có điều đã có y tá tới giục nộp tiền nằm viện rồi, tôi cũng không còn cách khác, đành đi ứng trước 35 triệu.
Nộp tiền xong tôi nhìn bộ tóc giả trong tay Tô Mộc, muốn cầm nghiên cứu một chút.
Có điều tay tôi chưa đụng được tới tóc giả, Tô Mộc đã giơ tay lên vỗ liên tục mấy cái lên mu bàn tay tôi!
Nước mắt tôi rớt ra, ấm ức nhìn Tô Mộc: “Anh đánh em làm gì, còn dùng sức như thế!”
“Bộ tóc giả này vừa mới hút máu xong, hung tính tăng lên nhiều, em không nên đụng vào nó.” Tô Mộc nói.
Giọng anh ta rất nghiêm khắc, giống như tôi đã phạm sai lầm gì không thể tha thứ được vậy.
Có điều anh ta thấy tay tôi đỏ hết lên rồi, còn ấm ức như thế, lập tức mềm lòng, nói: “Thứ này rất hung ác, vừa rồi em cũng thấy mà, mặc dù anh ở ngay bên cạnh, nó vẫn làm cô gái kia bị thương, cho nên em tuyệt đối không nên đụng vào nó, kể cả tới gần cũng không được.”
Nói xong anh ta vo tóc giả thành cục, nhét vào trong ngực mình.
Sau đó mới kéo tay tôi, khẽ xoa xoa chỗ sưng đỏ của tôi.
Tay anh ta trước giờ đều rất lạnh, là thứ thuốc giảm đau tốt nhất trên thế giới, được anh ta xoa, nỗi ấm ức trong lòng tôi chợt tiêu tan đi nhiều.
Lúc đầu tôi tưởng là do Tô Mộc ở đây, nên ác quỷ trên tóc giả chắc chắn không dám đụng đến tôi, giờ thấy Tô Mộc lo lắng như vậy, tôi cũng không dám lại động vào tóc giả nữa, liền đề nghị chúng tôi về nhà trước đã.
Dù sao tóc giả giờ đã nằm trong tay chúng tôi, trông chừng ở bệnh viện tiếp cũng không có ý nghĩa gì.
Ai ngờ Tô Mộc lại lắc đầu, nói thẳng: “Giờ tóc giả đã hút máu cô gái kia rồi, giống như anh và em vậy, trên người cô gái kia đã có dấu ấn của ác quỷ, dù chúng ta có mang tóc giả đi, nó cũng có thể tự trở lại bên người cô ta.”
Nói đoạn Tô Mộc còn liếc mắt nhìn tôi.
Nghĩ đến trước đây để hút máu tôi Tô Mộc đã lừa phỉnh tôi làm chuyện đó với anh ta lúc đang trong kỳ kinh nguyệt, mặt tôi lập tức đỏ bừng.
Tô Mộc vốn đang nghiêm mặt phổ cập kiến thức khoa học dấu vết vật quỷ thấy máu, thấy tôi đỏ mặt tía tai, không khỏi giơ tay lên sờ trán tôi, hỏi tôi có phải thấy khó chịu không.
Tôi chỉ có thể lúng túng lắc đầu, đẩy tay anh ta ra nói tôi không sao.
Tô Mộc vẫn chưa yên tâm, nghiêm túc xem xét tôi lần nữa, đúng lúc này, hình xăm rắn đen trên tay tôi đột nhiên sáng lóe lên, tiếng của rắn đen cũng lập tức vang lên: “Cô nhóc đang nhớ tới hình ảnh lên giường với ngươi.”
Mẹ nó!
Quên mất nó có thể hiểu được lòng tôi!
Hơn nữa nó không ở yên đó, tự nhiên giờ ngoi ra làm gì!
Tôi càng thấy không ổn, đầu cúi cực thấp, thậm chí không dám nhìn Tô Mộc nữa, hận không thể đào một cái hầm để chui vào.
Tô Mộc cũng sửng sốt, sau đó đột nhiên phản ứng lại, nhìn tôi bật cười, vẻ mặt chế nhạo!
“Nếu em muốn, sau khi tóm được ma tóc anh có thể thỏa mãn em.”
“Em mới không thèm đâu! Đều là rắn đen nói bừa đấy!” Đầu tôi cúi càng thấp hơn, ý định muốn chết cũng có luôn, đương nhiên trước khi tôi chết, nhất định phải rút gân lột da, hầm canh con rắn đen này trước!
“Ôi, thẹn quá hóa giận kìa? Có điều canh ông nội thuồng luồng của cô cũng không dễ uống đâu, đối với cô mà nói sẽ quá bổ dưỡng, cô không tiêu hóa nổi.”
Rắn đen còn chưa ngừng, tiếp tục nói.
Tôi bị nó vạch trần, hối hận điên lên được, lúc đó sao tôi lại làm người trợ tiên cho nó chứ?
Làm bây giờ đến chút riêng tư cũng không có, nghĩ gì nó đều biết hết!
Cũng may nó nói vài câu xong thì cảm nhận được sát ý mãnh liệt của tôi, rốt cuộc cũng thành thật lùi về cổ tay tôi, ánh sáng đen chợt lóe, nó đã biến lại thành hình xăm, không có động tĩnh.
Tô Mộc mang ý cười đầy mặt mà nhìn tôi, bộ dạng trông rất vui vẻ, anh ta thậm chí còn trực tiếp ôm tôi ngay trước mặt bạn của cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ, cúi đầu lại gần đôi môi của tôi...
Mắt bạn của cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ chợt trợn tròn lên, dùng vẻ mặt bị tổn thương nhìn tôi và Tô Mộc hôn môi, nhìn một lúc, dường như cô ta không chịu nổi chúng tôi đang ngược đãi dân F.A nữa, trực tiếp xoay người rời khỏi đó, đi ra đứng trước cửa phòng phẫu thuật.
Tôi có chút ngượng ngùng, muốn đẩy Tô Mộc ra, nhưng sức anh ta rất lớn, ôm tôi thật chặt, căn bản khiến tôi không thể nhúc nhích được.
Hồi lâu, khi tôi sắp không thở nổi nữa, anh ta rốt cuộc mới chịu buông tôi ra, cười nói: “Đây là lãi, em nhận trước đi đã.”
Tôi đã bị hôn đến mức đầu óc choáng váng rồi, chỉ có thể qua quýt gật đầu, giờ ở trước mặt người ngoài, tôi căn bản không dám tranh luận, rất sợ trong mắt người khác, tôi như đang đẩy đưa với Tô Mộc.
Lại đợi hơn ba tiếng đồng hồ, khi sự kiên nhẫn của tôi sắp bị hao hết đến nơi, đèn phòng phẫu thuật rốt cuộc cũng tắt, vài ba người đẩy giường bệnh di động ra.
Bởi vì đầu cũng bị thương nên tóc cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ cũng bị cạo sạch sẽ, cả đầu đều bị bọc vải xô, mơ hồ còn có thể thấy vết máu rỉ ra.
Trên bắp chân cô ta gót giày đã được lấy ra, trên đùi bó thạch cao cực dày, nghe nói gót giày đâm vào cực kỳ hiểm ác, chọc xuyên qua cả đầu khớp xương, nên mới phẫu thuật lâu như vậy.
Lúc nói câu này, ngay cả bác sĩ cũng thấy khó hiểu, hỏi chúng tôi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một cái gót giày cao gót lại có thể đâm sâu như vậy.
Bạn của cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ lúc đó không rõ nguyên nhân, tôi và Tô Mộc cũng nhìn nhau, cuối cùng cũng không dám nói ra sự thật, nói lung tung vài câu để bác sĩ rời đi.
Tiếp theo là phải đợi cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ hết thuốc tê rồi tỉnh lại, bác sĩ nói chắc phải qua một đêm, ngày mai mới có thể tỉnh táo lại hẳn.
Nghĩ đến Đường Dũng còn đang tu luyện tiểu quỷ trong công ty, chúng tôi bèn kêu bạn của cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ ở lại bệnh viện trông chừng cô ta, còn mình về công ty trước.
Vừa vào cửa, tôi đã bị cảnh tượng trong công ty hù dọa.
Toàn bộ công ty như bị đạo tặc đến càn quét vậy, đám thực vật vốn đẹp như một vườn hoa lúc này nghiêng ngả đảo lộn, hơn nữa hình như đã bị đốt rụi, toàn bộ đều biến thành màu đen, dòng suối nhỏ uốn lượn cũng đổi thành một hồ nước đen, trên đó nổi lềnh phềnh xác cá chép, bốc mùi tanh tưởi.
Toàn bộ công ty cứ như biến thành địa ngục trần gian, tôi thậm chí còn tưởng tôi hoa mắt, tìm lộn vị trí.
Nhưng đây quả thật là công ty Tô Mộc dẫn tôi tới, năm cây dừa cao vút cũng vẫn đứng lặng tại chỗ, chỉ là lúc này đã bị đốt thành than đen luôn rồi.
Lục Nhĩ!
Trong lòng đột nhiên thắt lại, bình thường Lục Nhĩ thích nhất là chơi đùa trên năm cây dừa, giờ cây bị đốt thành như vậy, Lục Nhĩ không sao chứ?!
“Lục Nhĩ còn sống, chỉ bị thương thôi.”
Tô Mộc nhìn ra sự lo lắng của tôi, giải thích.
Anh ta là chủ nhân vốn có của Lục Nhĩ, hình như có thần giao cách cảm với Lục Nhĩ.
Giờ anh ta nói Lục Nhĩ còn sống, thì chắc là còn sống.
Chỉ là nghe bảo nó bị thương, tôi vẫn rất đau lòng, vội la lên: “Tại sao lại như vậy, đám Đường Dũng đâu, anh có thể tìm được vị trí của bọn họ không?”
“Bọn họ hẳn là ở cùng Lục Nhĩ, chỉ cần tìm được Lục Nhĩ, thì có thể tìm được bọn họ.”
Tô Mộc nói.
Anh ta chứng kiến cảnh tượng bây giờ trong công ty cũng vô cùng phẫn nộ, sa sầm mặt, trên người vô thức toát ra âm khí cực mạnh, vờn quanh người anh ta, hình thành một chiếc áo giáp màu đen, lộ ra sát ý âm u!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]