Tôi lập tức mất hứng, tuy trong trung tâm thương mại có rất nhiều cô gái đều đang len lén nhìn Tô Mộc, nhưng có hai người, đứng bên rìa đằng trước chúng tôi, nhìn Tô Mộc với ánh mắt cực kỳ nồng cháy.
Hơn nữa họ nhìn thì nhìn, dựa vào cái gì mà dám chê tôi nhà quê?!
Tôi trợn mắt liếc xéo họ đầy giận dữ, xuất phát từ lòng hư vinh đặc trưng của phụ nữ, tôi khoác chặt cánh tay Tô Mộc, lôi anh ta đi sang bên cạnh.
Ai dè hai cô gái kia còn hăng hái hơn, trực tiếp đi theo sau chúng tôi, vừa đi còn vừa trò chuyện, khen Tô Mộc trông rất đẹp trai, vừa nhìn là biết có thần thái, nếu sau mà làm ngôi sao thì nhất định sẽ nổi như cồn, đáng tiếc là không có mắt chọn bạn gái, kiểu người đẹp trai như Tô Mộc, chỉ có kiểu phụ nữ trắng trẻo, giàu có và xinh đẹp như họ mới xứng...
Cũng không biết họ không biết ý thật hay là cố ý, nói chung là tiếng nói chuyện của họ vừa đủ để có thể truyền tới lỗ tai tôi, khiến tôi nghe mà nổi giận.
Nhưng tôi vẫn chỉ có thể nhịn, dù sao người ta cũng không chỉ mặt gọi tên là đang nói tôi, chỉ là họ đang nói chuyện phiếm với nhau mà thôi, nếu như tôi tùy tiện chỉ trích họ, nhất định họ sẽ nói tôi tự mình tưởng bở.
Tôi tức đến mức mặt đỏ bừng, dứt khoát làm bộ không nghe thấy, chỉ âm thầm bước nhanh hơn.
Ai ngờ hai bọn họ còn cứ thế theo đuôi, cũng không dạo phố nữa luôn, chỉ cứ đi sau tôi và Tô Mộc, lớn tiếng trò chuyện, chỉ này chỉ kia mà nói tôi xấu.
Tô Mộc rõ ràng cũng nghe ra ý của họ, khuôn mặt đã âm trầm đến mức sắp chảy cả ra, rất nhiều lần anh ta muốn dừng lại dạy cho bọn họ một trận, nhưng đều bị tôi ngăn cản.
Dù sao nơi này là trung tâm thương mại, nơi công cộng, hơn nữa xem tâm trạng của Tô Mộc bây giờ, có vẻ rất không ổn, tôi sợ anh ta không giữ được chừng mực, nhỡ đâu lại giáo huấn quá đà, dẫn cả bảo vệ và cảnh sát tới, thì thật sự quá phiền toái.
Tôi khuyên Tô Mộc cứ làm bộ không nghe thấy, người nên đi dạo thì cứ đi dạo, chỉ là có thêm hai cô nàng đáng ghét này theo sau, tôi cũng ngại đi vào tiệm tóc giả, bèn dẫn Tô Mộc đi dạo trong trung tâm thương mại, chỉ muốn thoát khỏi bọn họ.
Ai dè họ thấy tôi và Tô Mộc chỉ đi dạo phố mà không mua đồ, càng ngông cuồng hơn, nói tôi không chỉ xấu, mà còn nghèo, chỉ đi dạo mà không mua, không xứng với một chàng trai đẹp trai như Tô Mộc.
Tôi quả thực muốn giận điên lên, hận không thể trực tiếp móc thẻ ra, vứt lên mặt họ, nói cho họ biết bà mày đây có hẳn ba tỷ rưỡi trên người liền!
Nhưng tôi vẫn nhịn được, nếu tôi thật sự làm như vậy, đám người rảnh rỗi bên cạnh không hiểu rõ mọi chuyện nhất định sẽ cảm thấy tôi là đứa tâm thần, chỉ thích khoe giàu.
Tôi kéo Tô Mộc đi dạo một vòng quanh trung tâm thương mại, họ cũng không nỡ đi mất, vẫn rất vui vẻ đi theo sau chúng tôi nói móc tôi.
Dù tôi có nhẫn nại như thế nào đi nữa, thì giờ cũng thấy tức giận, bèn thoải mái không dẫn họ đi vòng quanh nữa, mà đến thẳng tiệm tóc giả.
Chị gái ở tiệm rất nhiệt tình, mặt tươi cười chào đón, vừa định gợi ý vài kiểu tóc cho tôi, đã bị hai cô gái đằng sau túm qua đó.
“Người đẹp, gợi ý cho tôi một bộ tóc giả thích hợp đi, tôi là hội viên cao cấp của nhà mình đó.”
Một người trong đó hếch bộ mặt phẫu thuật thẩm mỹ khá rõ ràng lên, trên người mặc váy dài bó sát, trên tay còn khoác một cái ví da Hermes, vừa nhìn là biết có tiền.
Chị gái ở tiệm lúc đầu muốn chào hỏi với tôi, thấy dáng vẻ đó của cô ta, lập tức lại đi tới chào hỏi hai bọn họ.
Tôi lập tức càng thêm khó chịu, có điều chị gái ở tiệm chào hỏi ai là tự do của người ta, tôi cũng không nói gì thêm, tự mình chọn trong tiệm.
Tìm một vòng, tôi chọn trúng một bộ tóc dài quăn màu đay, nhìn trông mềm mại óng ả, trông thời trang, chất lượng tốt hơn nhiều đám tóc giả khác.
Chỉ là vì đều làm từ tóc người thật, nên giá cả cũng đắt kinh khủng, đòi hơn 17 triệu.
Nếu như bình thường, đồ đắt như vậy tôi sẽ chẳng thèm nhìn luôn, nhưng giờ tôi là một người khá giả, bèn cắn răng gỡ tóc giả xuống định đội thử xem.
Ai dè tôi mới vừa lấy tóc giả xuống, đã có hai âm thanh cùng lúc ngăn cản động tác của tôi.
Một tiếng đến từ chị gái ở tiệm, nói tóc giả phải được họ thông qua mới được đội thử, khách hàng không thể tự tiện động vào.
Một âm thanh khác lại đến từ Tô Mộc, ánh mắt của anh ta hơi nghiêm khắc nhìn bộ tóc giả trên tay tôi, kêu tôi bỏ xuống, chọn cái khác thử.
Chị gái ở tiệm bắt nạt tôi thì thôi, tôi vất vả lắm mới chọn được một cái trong đó, thế mà ngay cả Tô Mộc cũng không để tôi thử!
Tôi lập tức thấy ấm ức, hỏi Tô Mộc vì sao, có phải vì cảm thấy bộ này quá đắt không, muốn kêu tôi chọn bộ nào rẻ hơn.
“Bộ tóc giả này có gì đó kì lạ.” Tô Mộc tỏ vẻ im lặng liếc mắt nhìn tôi, nói.
Tôi vốn còn đang ấm ức, nghe thấy lời anh ta nói xong thì lập tức bỏ bộ tóc giả xuống, nỗi ấm ức trong lòng cũng bị sự tò mò thay thế, thấp giọng hỏi Tô Mộc có chỗ nào không đúng.
“Em nhìn kỹ xem, trên bộ tóc kia có phủ một lớp âm khí.” Tô Mộc chỉ chỉ vào tóc giả, cũng thấp giọng nói.
Bị anh ta chỉ điểm như thế, lúc này tôi mới phát hiện ra, trên bộ tóc giả vừa rồi tôi cầm quả thực có phủ một lớp màu đen nhàn nhạt.
Chỉ là vì bộ tóc giả này vốn đã là màu đay đậm, âm khí bao phủ cũng không rõ ràng, nên vừa rồi tôi mới không phát hiện.
“Tại sao lại thế? Cắt tóc xong chẳng phải sẽ không còn sự sống nữa sao, sao lại phủ một lớp âm khí?” Tôi hỏi Tô Mộc.
“Tóc bị cắt quả thực sẽ mất đi sự sống, nhưng hơi thở của chủ nhân sẽ ở lại trên tóc hoặc nhiều hoặc ít, nên mới có năng lực dùng tóc diệt ma.”
“Nhưng trong tình huống hơi thở này không có thuật pháp để duy trì, thì nó sẽ không giữ được lâu, hơn nữa bản thân nó cũng rất nhạt, trong quá trình chế tạo tóc giả để mua bán, hơi thở của chủ nhân vốn có cũng sẽ tiêu tan, nên những bộ tóc giả khác cũng chỉ là hàng kinh doanh bình thường, duy độc bộ tóc này, trên đó không chỉ có âm khí, mà còn lộ ra cả sát khí.”
Tô Mộc giải thích, nói đoạn, anh ta lắc đầu, bảo: “E là chủ nhân của bộ tóc này lúc còn sống đã chết thảm, để lại sát khí nồng nặc, kí gửi hồn vía vào trong bộ tóc giả này, nếu như người sống đội vào, nhẹ thì tinh thần sa sút, liên tiếp gặp chuyện không may, nặng thì bị vật quỷ nuốt chửng, bệnh nặng một trận.”
Còn chưa nói hết, hai cô nàng phía sau đã lại uốn éo chen vào rồi.
Họ rõ ràng là cố ý đối đầu với tôi, thấy tôi muốn thử bộ tóc dài màu đay, lập tức nói: “Đưa tôi bộ tóc giả đó, tôi muốn thử.”
Chị gái ở tiệm rõ ràng đã coi họ thành người giàu có, tuy vừa rồi không để cho tôi thử, nhưng cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ vừa đề nghị thử một cái xong, chị gái ở tiệm lập tức vui vẻ chạy tới, gỡ bộ tóc giả xuống cho cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ đội thử.
Ha, chó ngáp phải ruồi thật.
Tôi lập tức thấy hứng thú, hưng phấn nhìn cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ thử đội tóc giả, dù sao cô ta làm tôi ghê tởm suốt dọc đường, bây giờ tự cô ta tìm tới cái chết, tôi cũng không có lòng tốt đi nhắc nhở cô ta làm gì.
Huống hồ nói miệng không bằng chứng, thì cho dù tôi nói, cô ta cũng chưa chắc sẽ tin.
“Hả hê gớm.”
Tô Mộc thấy vẻ mặt khẽ hả hê của tôi, nhếch miệng lên cười, chê bai.
“Không phải, em chỉ xem trò vui mà thôi.”
Tôi phản bác, có điều tôi thực sự tò mò, muốn biết sau khi đội bộ tóc giả có oan hồn kí sinh này xong thì rốt cuộc sẽ có phản ứng gì.
Cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ có chị gái ở tiệm hỗ trợ nên không tốn sức mấy để đội xong tóc giả, khỏi phải nói, bộ tóc giả đúng là rất hợp với cô ta, lúc cô ta đội lên, tôi đột nhiên cảm thấy cô ta thay đổi, trở nên đẹp hơn nhiều, cả người như phát sáng.
Không riêng tôi có cảm giác này, ngay cả bạn của cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ cũng kinh ngạc hô lên, khen cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ một cách cực kỳ khoa trương, nói bộ tóc này hợp với cô nàng phẫu thuật thẩm bao nhiêu, đẹp hơn mấy con bé nhà quê nhiều.
Nói đoạn, bạn của cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ còn liếc nhìn tôi!
Cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ được khen chợt thấy tâm trạng rất tốt, không ngừng thưởng thức sắc đẹp tuyệt vời của mình trong gương, còn liếc mắt đưa tình với Tô Mộc ngay trước mặt tôi mà không thèm kiêng dè gì cả!
“Quẹt thẻ! Bộ tóc này tôi chắc chắn muốn mua!” Cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ yêu kiều thốt lên một tiếng, hào phóng rút ra một tấm thẻ ngân hàng, đưa cho chị gái ở tiệm.
Chị gái ở tiệm lập tức vui vẻ, nhanh chóng giúp cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ quẹt thẻ, chỉ là không đợi cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ ký xong chữ trên hóa đơn quẹt thẻ, dưới chân cô ta đột nhiên truyền đến tiếng rắc.
“A!” Cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ kêu la thất thanh, thảm thiết, cả người ngã xuống đất.
Trong lòng tôi cả kinh, nhanh như vậy sao!
Bộ tóc giả này mới vừa được cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ mua, báo ứng đã tới rồi!
Chỉ thấy cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ ngồi dưới đất mà toàn thân run rẩy, cái chân đã bị một vật thể hình trụ dài sắc cắm trúng, máu tươi chảy ròng.
Thế mà lại là giày cao gót của cô ta!
Lúc này giày cao gót đã gãy, gót giày ghim vào chân cô ta theo một góc độ quái lạ, lộ ra cảm giác rợn cả tóc gáy.
Chuyện này chắc chắn không phải ngoài ý muốn, mặc dù gót giày gãy, nhưng không thể nào lại bật lên trên, cắm vào chân cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ được.
Càng giống như có người cố ý bẻ gãy gót giày của cô ta, sau đó cắm mạnh vào giữa hai chân cô ta vậy!
Con ma dữ quá đi!
Biến cố đột nhiên xuất hiện, làm cho cả tiệm trở nên hỗn loạn.
Bạn của cô ta cũng sợ hãi, ở bên cạnh mà cứ hỏi làm sao bây giờ, có đau không… như con ruồi không đầu vậy.
Nói nhảm, đâm thử cho cô ta thành như vậy xem đau không? Còn không mau gọi cấp cứu!
Trong lòng tôi oán thầm.
Mặc dù tôi vô cùng chán ghét cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ này, nhưng cô ta bị thương nghiêm trọng như vậy, lúc này tôi cũng không kịp hả hê, vội vàng lấy điện thoại ra gọi cấp cứu.
Đã thế này rồi mà cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ vẫn còn nhìn Tô Mộc, vừa khóc vừa vươn tay với Tô Mộc, run giọng nói: “Mau cứu tôi, đưa tôi đi bệnh viện, xin anh đấy.”
Chân mày Tô Mộc khẽ nhíu, cũng không đi sang trợ giúp, mà quay đầu nhìn tôi.
Lúc này trong trung tâm thương mại tuy nhiều người, nhưng tầng này chủ yếu bán trang sức nữ, cũng không có nhiều con trai, người đàn ông gần chúng tôi nhất chỉ có một mình Tô Mộc thôi.
Tôi chỉ có thể gật đầu, để Tô Mộc ôm cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ xuống dưới, chờ xe cứu thương trước cửa trung tâm thương mại.
“Lạnh quá, chắc không phải là tôi sắp chết rồi chứ...” Cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ co rúc trong lòng Tô Mộc, hai tay ôm thật chặt cổ Tô Mộc, ngửa đầu nhìn Tô Mộc, đến lúc này rồi mà trong âm thanh khổ sở đáng thương của cô ta vẫn mang theo vẻ hờn dỗi!
“Trước tiên gỡ tóc giả xuống đã, lát nữa hành động cũng tiện hơn chút.” Tôi có chút không vui, trong lòng nổi lên một trận ghen tuông, lạnh lùng nói.
Oán niệm trên bộ tóc này rõ ràng còn mạnh hơn cả lời Tô Mộc nói, báo ứng này vừa xuất hiện đã gây ra máu tanh, nếu như để lâu thì chắc sẽ gây ra tai nạn chết người luôn.
Ai dè cô nàng đó biết phải gỡ tóc giả của cô ta xuống thì lập tức không làm, hai tay trực tiếp ôm lấy đầu, gắt gao ấn tóc xuống, còn liều mạng rúc trong lòng Tô Mộc, nói sao cũng không chịu gỡ tóc giả xuống.
Cũng may oan hồn trên bộ tóc giả dường như cảm nhận được hơi thở của Tô Mộc, âm khí bao phủ trên tóc giả đã mờ đi nhiều.
Đợi hai mươi phút, xe cứu thương rốt cuộc cũng tới, Tô Mộc thả cô nàng phẫu thuật thẩm mĩ lên xe cứu thương rồi xoay người đi liền, kéo tôi định về trung tâm thương mại tiếp tục đi dạo.
“Anh đẹp trai ơi...” Cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ yêu kiều gọi to một tiếng, nhanh tay lẹ mắt níu lấy cổ tay Tô Mộc, nói thế nào cũng không chịu buông.
“Anh theo tôi đến bệnh viện được không, bạn tôi nhát gan, người nhà lại không ở bên cạnh, ở trong viện không thể không có ai, anh đi theo tôi được không?” Cô nàng phẫu thuật thẩm mỹ vì mất máu quá nhiều mà sắc mặt trắng bệch, ánh mắt nhìn Tô Mộc chất đầy vẻ chờ đợi.
“Xin lỗi, tôi còn phải đưa vợ tôi đi dạo phố.” Tô Mộc lạnh nhạt nói, nói đoạn, anh ta đã rút tay về luôn.
Hành động này quả thực quá là ngầu, men lỳ cỡ max luôn!
Lòng tôi như bị thứ gì đó đập mạnh vào một cái, sự không vui vừa rồi chợt tan biến thành mây khói!
Tâm trạng tốt lên rồi, bản sắc tham tiền của tôi chợt phát huy, kéo Tô Mộc thấp giọng nói: “Hay là đừng đi dạo phố vội, chúng ta đi theo cô ta đến bệnh viện đi, vụ làm ăn dâng tới tận cửa thế này sao lại không làm, nếu anh cũng rất ghét cô ta, thì chúng ta cứ chặt đẹp cô ta một trận là được rồi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]