Nói rồi, anh ta dẫn Tô Thịnh đi lên tầng, tôi cũng theo bản năng đi sau lưng anh ta, ai ngờ anh ta đi được mấy bước lại dừng lại, nói với tôi: “Em không cần đi theo anh, ở đây đi dạo tùy thích là được, anh sẽ xuống nhanh thôi.”
Nói xong anh ta lại cứ thế bỏ tôi lại, còn mình thì đi cùng với Tô Thịnh...
Căn phòng lớn như vậy, anh ta đi rồi, há chẳng phải là vứt tôi lại cho Đường Dũng hay sao?
Đối với tên nói nhiều như Đường Dũng kia, tôi thực sự rất buồn bực, anh ta cứ như thể trời sinh ra là để đến gieo sự buồn bực cho tôi vậy, không phải gọi tôi là đinh gù, thì lại vạch trần tôi mê trai, dù sao anh ta chỉ cần nói hai ba câu thôi là đã có thể xúc phạm tôi rồi.
Tôi không muốn để ý đến anh ta nên liền ngồi lên ghế sô pha, làm ra bộ dạng đang xem ti vi, không đếm xỉa đến Đường Dũng.
Nhưng Đường Dũng vẫn đi tới, tiến sát lại mặt tôi, nói: “Chậc chậc, không nhìn ra đấy, nhà lão quỷ lại giàu có vậy, chả trách nào cô lại lấy anh ta.”
Nhìn đi, tôi đã bảo ngay mà! Tôi nhẫn nhịn, tôi không lên tiếng.
“Tôi đã nói mà, tên lão quỷ đó trông cũng chỉ đến thế, so với tôi còn kém xa, dựa vào đâu mà cô chỉ si mê anh ta chứ? Chỗ thua kém vẫn là về tiền, có điều Dương Dương cô đợi nhé, đợi ngày nào đó tôi bán tượng bài phật kiếm được tiền, tôi cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-la-quy/2055501/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.