Sáng sớm.
“A a a a a a a ————–“
Tiếng thét chói tai mở màn một ngày mới.
“Aizzz! Phiền muốn chết!” Chui tròn trong đống chăn gối, nam nhân buồn bực hừ một tiếng, càng kéo chăn che kín đầu hơn, tiếp tục ngủ tiếp.
Đêm qua hắn làm gì vậy? Mệt chết đi được, lưng đau, giống như lao động nặng nhọc vậy
Buổi sáng hôm nay hắn muốn ngủ bù a.
Bất quá…
Man mát, mềm mềm, trong tay như có gối ôm….
Hắn ngủ chưa bao giờ dùng gối ôm!
Đó là —————————-
Đột nhiên ngồi phắt dậy, hai mắt giống như hai đèn pha ô tô nhìn hai thân thể trần trụi gắt gao quấn lại một chỗ, nháy mắt đầu óc hắn trống rỗng.
Hơn nữa, thân mình trắng như tuyết đang gọn trong lòng hắn, hai chân cùng dây dưa một chỗ với hắn…
Sao sao sao… Sao lại thế này? Vì sao? Vì sao hắn và Triệu Kỳ không có mặc gì, nằm trên giường cùng nhau?
Bọn họ… bọn họ đã làm chuyện gì không tốt sao?
“Quả nhiên, rượu say loạn tính.”. Kế sau tiếng thét chói tai, một thanh âm đùa cợt vang lên.
Tần Nghị ngẩng đầu, nhìn Hàn Quân Hồng đang cười cợt nhả.
Trong mắt hắn, lóe lên ý nghĩ “Tôi biết mà.”
“Đã xảy ra chuyện gì? Sáng sớm có chuyện gì kêu loạn lên?”
Theo sát phía sau, Tần lão gia – người điều hành Tần thị mang theo một đám cấp dưới hùng hổ tới.
Đám sinh viên nhanh chóng tránh đường cho ông đi vào.
Đi vào cửa phòng, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-cua-em/3224308/quyen-2-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.