“1101, 1102, 1103… 1103. Đúng rồi, chính chỗ này!”
Nhìn thấy tấm biển 1103, nghiêng ngả lảo đảo đi tới, thuận tay mở đèn lên, thân người đang nằm giữa giường lớn lộ ra dưới ánh đèn.
“A……….”
Thình lình có ánh sáng khiến người ở trên giường không thể thích ứng. Cô kéo cao chăn, che mắt, cuộn tròn trong chăn.
Nhìn thấy thân ảnh cuộn tròn trong chăn kia, khóe miệng Tần Nghị nổi lên một ý cười ngây ngốc.
Chậm rãi bước tới ngồi xuống đầu giường, hắn nhịn không được vươn tay ra, nhẹ nhàng kéo chăn đang che mặt cô xuống.
“Không muốn —–“ người trên giường khẽ mở miệng, bật ra một tiếng rên khe khẽ, giơ tay che khuất ánh sáng.
Tần Nghị chậm rãi kéo tay cô xuống, dùng bàn tay mình che ánh sáng cho cô, tay còn lại vén tóc cô, nhìn ngắm dung nhan.
Mái tóc đen ngắn, sờ lên thấy trơn mềm làm hắn ngay lập tức có cảm giác yêu đương, không tự chủ được ôm cô chặt trong tay, không buông ra.
“Ân…”
Trên giường, cô nhíu nhíu mày, môi mỏng khẽ bật ra tiếng hừ, thân thể hơi nhúc nhích, muốn ngủ cũng không an ổn.
Nhìn cô nhếch môi, ngũ quan nhíu chặt, giống như buồn rầu điều gì.
Buồn rầu cái gì đây? Tần Nghị nghĩ không ra.
Không tự chủ được vươn tay ra, vuốt ve mi mắt cô.
Da của cô ấy thật mịn màng!
Trong chốc lát tiếp xúc với trán của cô, một luồng điện như chạy khắp thân mình.
Giống như ma nhập, tay hắn không tự chủ được theo trán của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-cua-em/3224307/quyen-2-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.