“hừ!thật là đen đủi!” Thẩm Cường tháo máy đổi giọng xuống,cởi mũ ném xuống đất,toàn bộ người rất tức giận.
Ông ta thắt dây an toàn vào,vết thương cũng không có gì là lớn cả,chỉ là bị vài miếng thủy tinh bắn tung tóe vào chỗ vết thương nhỏ,nhưng bây giờ chiếc xe không chỉ bị làm hỏng,Cố Phi Yên bộ dạng cũng hấp hối sắp chết,chết một nữa rồi,ông ta tối nay làm sao mà thỏa mãn được? Bỏ mặc không quan tâm nữa,Thẩm Cường lái chiếc xe bị đâm phải có vài chỗ vết thương,nhưng lên xe,ông ta nhìn xuống đất Cố Phi Yên đang co quắp lại,đột nhiên lại quay xe đi về,trong ánh mắt dần dần bốc cháy dục vọng ham muốn.
Đã như vậy rồi,cũng không cần tìm một nơi khác làm gì,làm nó trong xe luôn,để cho nó biết sự lợi hại của ông ta!
Suy nghĩ,trên mặt Thẩm Cường lộ ra vẻ mặt gian ác.
Cố Phi Yên rất đau,thật sự rất là đau.
Toàn thân rã rời.
“hù,hù hù…….” Cố Phi Yên thở dốc,cảm giác buồn nôn lục phủ ngũ tạng đang biến đổi,máu ở trên đầu chảy xuống dưới mắt,cô mở khó nhọc để mở mắt ra,nhìn thấy trời đêm mịt mù không có một ngôi sao nào cả.
Ngay lúc này,đôi giày xuất hiện trong tầm nhìn của cô.
Thẩm Cường cúi người xuống,lôi tóc cô, “ con đĩ,cho dù hôm nay mày muốn chết,thì ông đây cũng phải muốn mày!dù sao thì ông đây làm xong thì cũng đi ra nước ngoài rồi,ai cũng không thể tìm ra được tao đâu!”
Trong mơ hồ,Cố Phi Yên cảm nhận được bản thân mình bị Thẩm Cường kéo từ trong đống thủy tinh vỡ kia ra,ông ta kéo cô đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949386/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.