Chiếc xe đang chạy không biết mệt mỏi.
Cảnh sắc bên ngoài cửa xe giống như rất lâu rồi không có thay đổi gì cả,màn đêm luôn có một chút mờ mịt,cây cối và tòa nhà ẩn mình vào trong màn đêm nhìn không rõ,thỉnh thoảng trong sự tối tăm dường như có chút ánh đèn lấp lánh mờ nhạt,rất nhanh lại bị chiếc xe bỏ lại phía sau,dường như khoảng cách rất là xa.
Trên đường,chiếc xe đến cũng không phải là rất nhiều.
Lúc CỐ Phi Yên ra hỏi hồi ức,phát hiện ra có chút không thoải mái.
Giang Sơn Đế Cảnh mặc dù là đang yên tĩnh vắng lặng,cảnh vật xung quanh của đoạn đường cực tốt,nhưng thực cách thành phố cũng không xa lắm,có thể nói là yên tĩnh giữa ồn ào,lái xe chỉ cần 30 phút là có thể đi vào đoạn đường phồn hoa rồi,đèn đường sáng trưng.
Cô lấy điện thoại ra nhìn giờ,bây giờ đã sắp rạng sáng rồi.
Cô nhớ lúc cô ra ngoài là lúc cũng gần rạng sáng rồi,cho dù ở cổng biệt thự đợi,vậy thì cũng không,thậm chí là rất lâu vẫn chưa có đến thành phố,phải biết là,tốc độ xe bây giờ cũng không tính là chậm.
Có chuyện gì vậy? Lẽ nào…….
Phát hiện ra điều kì lạ,Cố Phi Yên nhẫn nhịn tim đập thình thịch,mím chặt môi không có lên tiếng.
Lặng lẽ nhẹ nhàng,cô nhìn cái người lái xe đằng trước.
Người lái xe đằng trước đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang,mặc một chiếc áo da màu đen,toàn bộ người đều ẩn mình vào trong bóng tối,nhìn trông rất kì lạ,chỉ đáng tiếc là lúc cô ở trên xe đã quá sốt ruột,cơ bản là không có nhìn người lái xe,vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949385/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.