68117.
“Tất cả điều này, đều là cô bày ra?!”
Đẩy mạnh Cố Minh Châu ra, Cố Phi Yên mang theo vết thương trên mình, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm người phụ nữ có dáng vẻ kệch cỡm trước mặt, trong mắt tràn đầy lòng căm thù lạnh lẽo đến xương tủy.
Cô bỗng nhớ ra rất nhiều tiểu tiết mà mình đã bỏ qua.
Vốn Viên Tiến một lòng muốn tìm người mang họ “Triển”, nhưng Lã Tiểu Trúc đột ngột tìm đến cửa, quy nguyên nhân của chuyện Viên Tiến là do cô, để cô đưa tiền thuốc men cho Viên Tiến trị liệu.
Viên Tiến xuất thân nông thôn, hắn ta và Lã Tiểu Trúc căn bản không thể biết được thân thế của cô, sao đột nhiên cả Viên gia đều biết cô là Cố nhị tiểu thư? Hơn thế, bọn họ không chỉ mắng cô câu dẫn Viên Tiến, còn nói cô câu dẫn anh rể…
Thế mà, là cô ta!
Quả nhiên là cô ta!
Ánh mắt lạnh lẽo nhìn chữ trên tấm biểu ngữ dài, trong lòng Cố Phi Yên đột ngột toát ra cơn lửa giận, thiêu cháy lý trí cô thành tro, đưa tay đến trước mặt Cố Minh Châu, mạnh mẽ cho thứ giả nhân giả nghĩa một bạt tai!
“Tiểu…”
“Ba!”
Không đợi Cố Minh Châu mở miệng, Cố Phi Yên tát tiếp một lần nữa, đánh cho mặt Cố Minh Châu lệch sang một hướng.
Cố Minh Châu rất đau.
Gần như trong chớp mắt, trên mặt cô hiện lên hai vết bàn tay đối xứng, lập tức từ một tiểu thư ưu nhã mỹ lệ trở nên vô cùng chật vật.
Trong mắt cô ta lóe lên một tia âm hiểm, bụm mặt, nước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949291/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.