"Có thể." Chiến Mặc Thần đạm nhạt mở miệng.
Vừa định nói chuyện với Cố Minh Châu, quay đầu lại, đập vào mắt lại là bộ dạng yếu ớt đang nhìn ra ngoài cửa sổ của Cố Minh Châu, làn mi cô run run, né tránh không dám nhìn anh, dường như rất sợ khi anh nhắc đến điều gì đó thì sẽ không chịu nổi.
Anh nghĩ lại, có phải là mình đã quá gấp gáp hay không.
Tiếng nói chân thật trong lòng nhắc nhở anh không được xem nhẹ, nhưng Cố Minh Châu, cũng là cô gái anh yêu thương như em gái đã rất nhiều năm, cho dù là tình thân, hay thật sự có chút tình yêu, anh cắt đứt quan hệ như vậy, đối với cô ấy cũng rất tàn nhẫn.
Lòng rối như tơ vò.
Chiến Mặc Thần không nói gì nữa, nhưng lại khiến tâm tình Cố Minh Châu lại bất an.
Cô qua được lần này, liệu có thể qua được nhiều lần khác? Đầu tim treo lơ lửng một con dao sắc bén không biết lúc nào sẽ rơi xuống, đây đúng là sự dày vỏ thống khổ nhất.
...
Về đến Cố gia.
Lần đầu tiên, Cố Minh Châu không trò chuyện níu kéo Chiến Mặc Thần ở lại, không nhìn xung quanh mà vội vã về phòng, vô lực nằm xuống giường, tựa như bị người ta hút hết sức lực.
Cố Kiến Quốc ngược lại đến nói chuyện với Chiến Mặc Thần, nhưng Chiến Mặc Thần chỉ lạnh nhạt lễ phép từ chối, dứt khoát rời đi.
Thấy điều này, Chu Cầm Tiên và Cố Kiến Quốc đều phát giác có gì đó không đúng.
Hai người lên tầng, đẩy cửa phòng Cố Minh Châu.
"Minh Châu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949224/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.