Vốn định vứt hộp cơm đi, nhưng nhìn thấy trên đó có nhãn Ngự Thiện Phường, Cố Phi Yên lại không có tiền đồ mang hộp cơm vào nhà.
Ngự Thiện Phường là tửu điếm nổi tiếng nhất ở Bắc Kinh, chưa nói cách trang trí trong đây lộng lẫy tráng lệ như hoàng cung, người có thể vào đó không phú thì quý, thẻ hội viên không bao giờ dành cho người thường.
Có thể nói, tài sản không qua ngàn vạn, căn bản vô duyên với Ngự Thiện Phường.
Mà cho dù có trên ngàn vạn, ăn một bữa ở đó số tiền cần chi ít nhất tính từ hàng chục vạn, cũng không phải thứ người thường có thể ăn.
Về Cố gia, tuy nắm trong tay thẻ hội viên của Ngự Thiện Phường, nhưng nghiêm túc mà nói, cũng chưa ăn được mấy lần.
Quan trọng hơn là, Ngự Thiện Phường chỉ bán cơm hộp cho hội viên có thẻ Bạch Kim trở lên, mỗi phần cơm hộp bán ra đều thập toàn thập mĩ, tuyệt đối sẽ không đóng vào gói làm nất đi vị ngon thức ăn.
Điểm này, nhìn vào cơm hộp của Ngự Thiện Phường là có thể thấy rõ.
Hộp cơm làm từ gỗ tử đàn tràn đầy phong vị cổ xưa, thiết bị giữ ấm đặc biệt không thể tìm thấy ở các nhà hàng khác, vừa mở ra, mùi vị nóng hầm hập toả ra ngoài làm người ta tò mò muốn nếm thử.
Cố Phi Yên nhìn món ăn bên trong, có chút ngây ngốc.
Cô tưởng anh ta sẽ lại trêu chọc cô lần nữa, đồ ăn bên trong khẳng định là đồ không ra gì, còn là loại rẻ nhất, nhưng mà... không ngờ rằng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-yeu-ba-dao/3949206/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.