Cố Bình An trở lại biệt thự, chuyện đầu tiên làm chính là tắm rửa, an ủi.
Lần tắm này chính là một tiếng đồng hồ, gần như rửa thoát một lớp da, lúc cô đi ra, Mục Lăng đang ở dưới lầu phòng khách, mặc một bộ áo tắm đơn giản, ngón tay gõ gõ bàn phím, dường như đang bận rộn, Cố Bình An do dự một hồi, xuống lầu tìm Mục Lăng.
"Khi nào chúng ta về nhà?"
Mục Lăng từ trong máy tính ngẩng đầu lên, "Không phải em rất thích đi du lịch sao? Sớm như vậy đã muốn về?"
"Tôi muốn trở về."
Điện thoại không kích hoạt chuyển vùng nên không có cách nào gọi điện thoại, nhưng mà, dựa vào sự tỉ mỉ của Mục Lăng, chắc chắn anh đã nói với ba mẹ, cô cũng không cần phải lo lắng lắm, chỉ là coi xong cuộc tranh tài đêm nay, cô cảm thấy quá áp lực.
Cả người ăn gì cũng không tiêu.
"Đợi thêm ba ngày." Hắn có chuyện khác cần phải xử lý.
Lần này chỗ sơ suất của sự việc không nhỏ, hắn cũng không ngờ tới, thậm chí có người ngay dưới mắt hắn làm ra loại hành động này, nếu như hắn còn ngồi không thì mười phần sai, thế lực bên này, nhất định phải nghiêm túc một phen, nếu không, người khác ở thành phố S cũng sẽ không an toàn.
Tiểu biệt thự nằm ở cạnh biển, một toà lẻ loi, trước không có thôn sau không có tiệm, ban đêm một mình cô cũng không dám ra ngoài, giờ đã 12 giờ, Mục Lăng cũng không nghỉ ngơi, Cố Bình An nhìn hắn, dĩ nhiên cũng không dám ngủ.
Bỗng nhiên, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765953/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.