Trong lòng Cố Bình An đủ loại cảm xúc, ngoặc ngoèo lượn qua lượn lại, có rất nhiều, bản thân cũng không rõ đó là gì, thấy không rõ cảm giác lắm, chỉ rõ ràng nhất chính là hoảng sợ cùng lạnh lẽo, tay Mục Lăng hừng hực như vậy, nhưng tâm lại rất lãnh khốc.
Cô cảm thấy mình có chút bị tẩu hỏa nhập ma.
Cô và Mục Lăng vốn là hai người thủy hỏa bất dung, bởi vì có một lần hắn say rượu làm nũng, bởi vì cô kích động đánh hắn nửa mặt máu, sự việc dường như không kiểm soát, cô đã quên đây là người đàn ông mà cô ghét, cô đã quên, đây là kẻ thù của cô, cô đã quên, cô muốn làm Mục Lăng yêu cô, sau đó vứt bỏ tâm ý của hắn.
Mãi cho đến khi Mục Lăng đem cô đến hải đảo, lại lần nữa đem hoảng sợ về trong lòng.
Tay Mục Lăng, xoa nhẹ khuôn mặt lạnh lẽo của cô.
Cô gái đáng thương.
Môi cô vì sợ mà đã trắng bệch.
Tiếng hoan hô lại lần nữa vang lên, tầm mắt Cố Bình An mới vừa chuyển đến màn ảnh lớn, lại bị Mục Lăng xoay trở về, hắn ôm Cố Bình An, một tay đặt trên eo cô, bỗng nhiên hôn lên môi cô, hôn bá đạo, vơ vét hết hô hấp của cô, Cố Bình An giãy dụa, Cố Bình An oan ức, Cố Bình An sợ, nhưng trước sau vẫn không thể thoát khỏi khống chế của Mục Lăng, bị hắn giữ eo, ở trong tiếng hoan hô, bị ép chịu đựng nụ hôn của hắn.
Cô có chút muốn khóc, lại một người nữa đã chết.
Đột nhiên nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765950/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.