“Chung kết chỉ có quán quân."
Giọng của Mục Lăng lạnh nhạt, giống như đang nói một số chuyện bình thường, hắn vừa nói câu này xong, Cố Bình An lại nghe tiếng mọi người hoan hô, hưng phấn reo hò, một chiếc xe đua trên đường 5 km nội thành đụng vào một chiếc xe đang đậu, báo hỏng tại chỗ, tay đua xe nằm trong vũng máu trong chiếc xe bị hư hỏng nặng, flycam quay sát lại hiện trường.
Cố Bình An đột nhiên hiểu ra, tại sao cuộc tranh tài này chỉ có quán quân.
Ai sống đến cuối cùng, người đó chính là quán quân.
Loại thi đấu táng tận lương tâm này là ai tạo ra, quá... đáng sợ rồi.
"Tôi không muốn xem nữa." Cố Bình An biết mỗi một quốc gia có một chế độ, pháp luật, tập tục khác nhau, nhưng mà, cô cảm thấy là một con người thì lương tri cùng bảo vệ sinh mạng là không thể đánh mất, nếu không, này cùng cầm thú có gì khác nhau.
"Bà xã, em thật nhát gan." Mục Lăng thân mật sờ sờ mũi cô, ánh mắt ở trong màn đêm mang theo vẻ bình tĩnh, "Khi anh 16 tuổi, đã giành được quán quân."
Thân thể Cố Bình An cứng đờ.
Mục Lăng hỏi, "Bà xã, anh có giỏi hay không?"
Cố Bình An, "........"
"Anh giết người?"
"Trên nguyên tắc mà nói, anh không giết người, anh chỉ thi đấu." Mục Lăng nói, "Năm đó là năm đầu tiên cuộc đua xe chết chóc mở ra, anh là quán quân đầu tiên."
Mặt Cố Bình An trắng bệch, mặc kệ Mục Lăng đã nói bao nhiêu lời uy hiếp cô, đã nói bao nhiêu lần sẽ dìm cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765949/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.