Mục Lăng có chút không biết nói gì nhìn cô, nghĩ nghĩ, "Có phải em lạc đề rồi không."
"Không, tôi chính là muốn chứng minh anh không có mị lực, đây là chủ đề của tôi." Cố Bình An dùng tay ra hiệu, "Từ chính diện, từ mặt bên, từ phản diện, từ mặt cong đều chứng minh anh thật sự không có một chút mị lực nào, luận cứ đặc biệt đầy đủ, tôi cảm thấy có thể viết thành một bài luận văn luôn rồi, nhất định toàn bộ hành trình oanh động, chắc chắn nóng như lửa, anh thấy sao?"
"Anh cảm thấy em từ chính diện, mặt bên, phản diện cùng mặt cong, đều muốn tìm chết." Mục Lăng trừng mắt nhìn Cố Bình An, "Lão tử chắc chắn là xui xẻo tột cùng mới gặp phải em."
"Tôi cũng thế a, chúng ta đều giống nhau."
Hai người trừng mắt nói với nhau vài câu, cả hai đều cảm thấy đối phương quá ngu ngơ, cũng không ai để ý tới ai nữa. Cố Bình An vốn là muốn cùng Mục Lăng nói chuyện Lý Hoan Tình giống như đang thầm thích tên kia, muốn Mục Lăng nói em trai hắn đi đâu càng xa càng tốt, cô ấy chịu không nổi phong ba, nếu chuyện của Lý Hoan Tình cùng Tần Mục và Mục Vân Sinh bị thổi phồng lên, Lý Hoan Tình sẽ không sống tốt, tính cách của bà nội Lý cô rất rõ ràng, nhất định sẽ trục xuất Hoan Hoan khỏi gia môn, cho dù Hoan Hoan và Mục Vân Sinh ở bên nhau, cô ấy cũng sẽ cả đời không vui vẻ, bà nội Lý sẽ không tha thứ cho cô ấy.
Huống chi, Hoan Hoan lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765901/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.