"Fuck, nha đầu chết tiệt kia, anh không biết cái gì gọi là tình cảm, chẳng lẽ em biết? Thích Dương Sâm liền mỗi ngày đuổi theo hắn nói hắn đẹp trai tài giỏi, em đúng là si mê ngu ngốc, cái này gọi là thích?"
Mục Lăng nhịn không được chửi, hơn nữa đem tôn nghiêm của Cố Bình An đạp dưới lòng bàn chân.
"Còn tốt hơn anh." Cố Bình An xem như là nhìn thấu Mục Lăng một chút, cái đồ chết sỉ diện, "Tôi hỏi anh, anh thích một người, anh cũng không dám nói ra, ít nhất tôi còn dám nói, còn anh?"
Mục Lăng khựng lại, chợt bực bội, "Em dám nói anh nhát gan?"
"Tôi chẳng nói gì cả, là anh tự nói."
"Cố Bình An, ai nói anh không dám thổ lộ với người mình thích."
"A, vậy người anh thích là ai?"
"Mắc mớ gì tới em!"
"Nhìn khẩu hình của tôi này." Cố Bình An làm một khẩu hình miệng với Mục Lăng, "đồ nhát gan", sau đó cười tủm tỉm nói, "Tôi chưa nói gì a, anh cái gì cũng không nghe được nhé."
Mục Lăng giận không thể đạp cho cô một cái, Cố Bình An cười né tránh, lại nói tiếp, "Nhìn khẩu hình tiếp nè."
Đồ nhát gan.
"Cố Bình An!" Mục Lăng cảm thấy không thể nhịn nổi nữa.
Cố Bình An nói, "Thôi, thấy anh tức giận như vậy, tôi sẽ kể cho anh nghe một chuyện khiến anh vui vẻ, qua đây kể cho anh nghe, tôi cảm thấy bạn thân tôi đang thầm thích một người."Mục Lăng, "......"
Bạn thân cô?
Lý Hoan Tình?
Mục Lăng nháy mắt hứng thú, "Em nói thật?"
"Vô vị, lấy giao tình mười lăm năm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ra-lenh-truy-bat-phuc-hac-boss-ngoc-manh-the/1765900/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.