Edit:Cẩm Tú - DĐLQĐ
Lập trường của La Bách Việt vẫn kiên định, nhưng cật lực từ chối kết hôn với người đàn ông của mình, hơn nữa mình cũng rất thích anh, tư vị thật khó chịu.
Cô cũng ước mơ được tận hưởng cuộc sống gia đình hạnh phúc, lúc về nhà có cái ôm ấm áp chào đón cô, lúc mệt mỏi có bờ vai rộng để dựa vào, mặc dù ở chung có thể mang lại lợi ích tốt, nhưng thông qua hôn nhân, lại càng sẽ mang đến cảm giác chân thật tuyệt vời hơn.
Chỉ là, bây giờ vẫn nên bình tĩnh chớ nóng vội, năm đó nguyên nhân bọn họ ly hôn là do ngòi nổ —— mẹ của anh, vẫn còn đó, làm thế nào để dàn xếp hai người phụ nữ này ở chung, vấn đề bức thiết này còn chưa giải quyết được, kết hôn thật sự nên từ từ.
"Chào buổi trưa." Ánh mắt của mọi người như có thiên ngôn vạn ngữ, có đồng tình, có kinh ngạc, sao vậy?
Cô đi tới vị trí của mình, La Diệu Tĩnh đang đọc báo, vừa thấy được cô, sắc mặt liền trở nên quái dị.
"Chị......" Cô như muốn nói gì đó lại thôi, đặt tờ báo xuống, nhét vào sau lưng.
La Bách Việt cau mày. "Em xin phép cho chị như thế nào? Chẳng lẽ nói tối hôm qua chị có hẹn hả?" Vậy cho nên các đồng nghiệp mới dùng ánh mắt kỳ quái nhìn cô.
"Dĩ nhiên là không rồi, em chỉ nói chị sẽ trễ chút đến." Cô hạ thấp giọng. "Chị và anh rể sao rồi?"
"Mới qua một đêm thôi mà, anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ngon-mieng/3198250/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.