Edit: CẨm tú -
Giày vò cả đêm, cảm tưởng của La Bách Việt là —— tiểu biệt thắng tân hôn, xa cách muốn mạng người.
Tình cảm chất chứa sáu năm, cộng thêm dục vọng thiêu đốt rất chậm, lại bốc cháy kinh người trên người đàn ông này, làm cho cô mệt muốn chết.
Sau khi thức trắng đêm triền miên, bọn họ ngủ say, cho đến khi trời sáng, mặt trời đã lên cao, La Bách Việt tỉnh dậy trong căn phòng tràn ngập ánh nắng, vừa nhìn đồng hồ, đã sắp giữa trưa.
Toàn thân cô mỏi nhừ, không muốn động đậy, người đàn ông bên cạnh vẫn còn ngủ die]ndan..lqd say, cánh tay vắt ngang trên eo cô, đôi chân dài gác lên chân cô. Cô khẽ vuốt ve khuôn mặt của anh.
"Anh một chút cũng không thay đổi." Dưới lớp chăn là thân thể đàn ông không mảnh vải che thân, lúc ngủ say lại hồn nhiên như thiếu niên, cô hôn lên môi anhmột cái, đứng dậy xuống giường, eo mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống.
Cô xoa vòng eo đau nhức, nói thầm. "Coi như là vết thương lúc vận động đi......"
Cô vào phòng bếp, trên bàn ăn có tờ giấy của em gái để lại.
"Em đưa Lam đi học. Hôm nay phải tới Canh Nghiền để sửa máy tính, thuận tiện xin nghỉ giúp chị. Sandwich em để ở trong tủ lạnh."
La Diệu Tĩnh đi làm ở công ty máy tính, mặc dù không phải là tốt nghiệp ở hệ máy tính, nhưng mưa dầm thấm lâu, cũng rất có hứng thú với máy tính.
Cô mỉm cười vo tờ giấy lại, mở tủ lạnh, bưng đĩa sandwich
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ngon-mieng/3198248/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.