Editor: Cẩm Tú -
Cô ngơ ngẩn, nhìn anh, trong mắt anh có tiếc nuối vì đã bỏ qua quá trình lớn lên của con gái, còn có khát vọng mãnh liệt, khát vọng cuộc đời của bọn họ sẽ gắn bó lại một lần nữa, bị ánh mắt tràn ngập tình ý như vậy nhìn chằm chằm, cô khẽ run rẩy, không kìm được mà nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của con gái.
Tô Tế Nhân nhìn con gái. "Con cũng không tin là cha thật sự có thể chăm sóc cho mèo con hay sao?"
La Lam liếc nhìn mẹ, thấy vẻ mặt mẹ có vẻ phức tạp, cô bé không nói lời nào, nhưng trong ánh mắt ẩn chứa vẻ tò mò đối với anh.
Anh ngồi chồm hổm xuống, nhìn thẳng vào con gái. "Cha đảm bảo sẽ nuôi nó khỏe mạnh, lúc con muốn chơi với nó, có thể tới tìm cha." Anh đưa ra danh die"nd.anlqq/d thiếp. "Đây là nơi cha làm việc."
La Lam chần chờ nhìn mẹ một cái, bàn tay nhỏ bé mềm mại nhận lấy danh thiếp.
************
Sáng sớm hôm sau, bách hóa "Mai hoa" chưa mở cửa buôn bán, Tô Tế Nhân theo thói quen nhiều năm, tám giờ rưỡi bước vào cửa chính của bách hóa, nhân viên đứng dọc đường chào hỏi với anh.
"Chào buổi sáng, chủ tịch!" Mọi người rớt cằm, chủ tịch tài hoa anh tuấn của bọn họ, mang theo một cái lồng đựng mèo, bên trong là vật thể màu đen không rõ hình dáng phát ra âm thanh meo meo—— anh mang mèo tới nơi làm việc?
" Chào buổi sáng." Thần thái của Tô Tế Nhân vẫn thong dong, cao quý không tỳ vết như có ánh sáng, dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ngon-mieng/106373/chuong-4-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.