Editor: Cẩm Tú
La Bách Việt quay đầu lại, nhìn thấy Tô Tế Nhân đứng sau lưng, anh đi giày Tây, vẫn là bộ dạng hoàn mỹ die"n/d]anl[q.d không tỳ vết như cũ, lễ độ nhìn Lý Triển Vi, phong thái nhẹ nhàng, khiến cảnh đêm hoa mỹ của thành phố cũng trở nên mờ nhạt.
Sắc mặt Lý Triển Vi xám xịt. Người này không phải là chủ tịch "Mai hoa" sao? Khó trách La Bách Việt gai mắt với hắn, chỉ cần một sợi lông mi của người này cũng hơn cả người hắn rồi! Hắn nhếch nhác quay đầu rời đi.
La Bách Việt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tô Tế Nhân. "Tôi có thể tự xử lý." Anh có ý tốt giải vây, nhưng cô không cảm kích.
"Ừ, là anh xen vào việc của người khác, em không phải cần để ý." Tô Tế Nhân lạnh nhạt nói, nhìn con gái. Cô bé vẫn dựa vào bên người mẹ, thấy ánh mắt của anh nhìn tới, cô bé xoay đầu đi.
"Tại sao anh lại ở đây? Là đặc biệt tới tìm tôi để nói chuyện về Canh Mầm sao?"
"Vừa đúng lúc anh có ăn tối ở gần đây thôi, nhưng bây giờ em nói cũng được."
"Không, tôi tan việc rồi, hãy đợi đến ngày mai, tôi muốn đưa con gái về nhà."
"Xe của anh ở gần đây thôi, để anh tiễn hai người về!"
"Không cần." Cô kéo con gái quay đầu rời đi, phát hiện anh đi theo mình ở phía sau. "Anh đi theo làm gì?"
"Cùng đi bộ buổi tối với hai người."
Cô mím môi. "Tùy anh." Cô kéo tay con gái, tiếp tục đi.
Anh nhìn mẹ con cô, tay nắm tay, cùng nhau đi xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ngon-mieng/106372/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.