Editor: Cẩm Tú -
Cứ như vậy, nhà trẻ dành được mười ngày hòa hoãn, tạm thời có thể thở một hơi được rồi.
Hoàng hôn, La Bách Việt cùng con gái die]n"da.lqơd về nhà, nói với em gái về chuyện ngày hôm nay, còn có quà tặng sinh nhật làm cô tức chết kia, La Diệu Tĩnh cười to, trầm trồ khen ngợi.
"Anh rể rất đẹp trai! Món quà sinh nhật này thật quá mức tưởng tượng mà!"
"Anh chị ly hôn rồi, đừng gọi anh ta là anh rể nữa." La Bách Việt rất buồn bực. "Anh ta thật ác độc, muốn anh ta kéo dài thêm tầm vài ngày, vừa bắt đầu anh ta còn cự tuyệt."
"Nhưng sau một trận bị chị chém gọt thì đã mềm hóa rồi còn gì, xem ra anh ấy vẫn còn tình cũ với chị!" La Diệu Tĩnh cười hì hì. "Không bằng chị lấy sắc dụ anh ấy, lừa gạt anh ấy đưa nhà trẻ cho chị."
"Làm ơn, đây là chuyện chính sự, phải dùng phương pháp chính đáng để giải quyết." La Bách Việt rất chính nghĩa, dùng phẩm chất riêng của phái nữ để can thiệp đã là chừng mực lớn nhất của cô, thái độ của anh đã dao động, cô chỉ có thể phỏng đoán, việc anh thỏa hiệp có liên quan tới cái nút áo kia.
"Anh ta muốn làm việc công, chị liền giúp anh ta giải quyết việc công, anh ta muốn chị chứng minh ‘Canh Mầm’ có giá trị tồn tại, chị liền chứng minh cho anh ta xem!"
"Nhưng chị vẫn yêu anh ấy, không phải sao?"
Cô không phủ nhận."Đừng nói nữa."
"Lam thì sao? Con bé nhìn thấy cha ruột, có phản ứng gì?"
"Chị chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-ngon-mieng/106369/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.