Tại một thôn xóm nhỏ cách thủ đô hơn trăm cây số.
Kỷ Nhiên trốn ở chỗ này.
Địa hình trong núi phức tạp, nếu Dạ Lăng Hàn thật sự phái người tìm đến, cậu cũng dễ trốn vào trong núi.
Nơi Kỷ Nhiên ở là nhà của bạn học cấp hai – Hạ Nguyên Đán.
Đó là một căn nhà rất rộng rãi.
Cha mẹ và anh trai Hạ Nguyên Đán lần lượt bỏ mình, cậu ấy một mình mang theo đứa con anh trai để lại, mưu sinh dựa vào bán lá trà.
Sau khi rời khỏi Đồng Thành, Kỷ Nhiên không biết nên đi nơi nào.
Đúng lúc Hạ Nguyên Đán mời cậu đến chơi, nói là vừa hái đợt trà đầu, cho cậu một ít mang về.
Kỷ Nhiên gọi điện thoại cho Hạ Nguyên Đán, nói rõ ràng tình huống của mình cho cậu ấy biết.
Hạ Nguyên Đán rất trượng nghĩa, gọi cậu đến nói là có thể giúp cậu tìm nơi ẩn nấp.
Kỷ Nhiên tới đã được một khoảng thời gian.
Phong cảnh trong thôn rất đẹp, cuộc sống chậm rãi, ngày ngày trôi qua thật sự đẹp như ánh mặt trời.
Mỗi ngày, Kỷ Nhiên đều lên núi hái trà cùng Hạ Nguyên Đán.
Sau khi hái trà về thì phơi nắng, lên men, sau đó mới có thể xao trà.
Kỷ Nhiên cảm thấy những công đoạn chế tác này rất thú vị, thế là bảo Hạ Nguyên Đán dạy cậu, sau đó giúp cậu ấy chế biến lá trà.
Cuộc sống dần trôi.
Ngày hôm nay, cảm giác khô nóng quen thuộc truyền đến, Kỷ Nhiên lại phát tình!
Hai người đang phơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-lai-muon-phuc-hon/3608841/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.