Trong phòng tiệc đột nhiên truyền đến mùi pheromone, bầu không khí bỗng trở nên sôi trào.
Dung Thành nhạy bén nhận ra, mùi thơm này ở ngay sau lưng mình.
Cậu ta bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt rơi lên trên người Kỷ Nhiên.
Cánh tay bị nắm đang run rẩy, không phải Dung Thành run, mà là Kỷ Nhiên run.
“Đàn anh, anh…”
Dung Thành không thể tin nổi trừng to mắt, đầu óc quay cuồng.
Không phải đàn anh là Alpha à? Sao Alpha lại phát tình?
Khô nóng giống như con rồng lửa đấu đá lung tung trong cơ thể, ý thức của Kỷ Nhiên càng ngày càng mơ hồ, cậu nắm chặt cổ tay Dung Thành, cắn răng nhỏ giọng nói: “Dung Thành, tôi… tôi phát tình rồi!”
Dung Thành đang trong khϊếp sợ nghe thấy tiếng nói bất lực của Kỷ Nhiên, bỗng nhiên hoàn hồn.
Cậu kéo Kỷ Nhiên vào trong ngực, lập tức ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt lom lom của mọi người xung quanh.
“Ngại quá, bạn trai tôi phát tình.”
Mặc dù Dung Thành là Beta, nhưng khí thế mạnh mẽ tỏa ra từ trong cơ thể vẫn trấn áp được náo động nơi đây.
Đối với Omega đã có bạn lữ, cho dù pheromone của cậu có mê người đến đâu, Alpha và Beta vẫn phải kiêng dè thân phận bản thân, cũng không thể nào cướp người ngay trước mặt bạn trai người ta được.
Nhưng mà, dưới sự quấy nhiễu của mùi pheromone ngọt ngào này, bọn họ vẫn không nhịn được lộ ra bản tính.
Mặc dù Alpha và Beta ở đây không tiến lên, nhưng ánh mắt vẫn luôn dõi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-lai-muon-phuc-hon/3589215/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.