Tám giờ, bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Ánh đèn nhiều màu chiếu rọi khiến cho người trong sàn nhảy rực rỡ lạ thường.
Nghe thấy tiếng nhạc nổi lên, Dung Thành hơi động lòng: “Đàn anh, chúng ta cũng xuống chơi đi.”
Kỷ Nhiên không muốn làm cậu ta mất hứng, gật đầu đồng ý.
Hai người sóng vai đi xuống phòng tiệc.
Lúc này trong phòng tiệc đã tụ tập rất nhiều khách khứa, trên mặt mỗi người đều đeo mặt nạ.
Ở nơi này, có thể tùy ý vui chơi, không ai biết người sau mặt nạ là ai.
Dưới sự dẫn dắt của âm nhạc, Kỷ Nhiên dần dần thả lòng, vui cười nói chuyện với Dung Thành bên trong sàn nhảy.
“Đàn anh, còn nhớ bữa tiệc cuối năm năm ngoái không? Điệu nhảy của anh thật sự khiến người ta nhớ mãi không quên. Có người quay video up lên diễn đàn, chỉ trong một đêm, lượt xem đã vọt lên vị trí thứ nhất.”
Từ ngày đầu tiên Dung Thành đến trường, vẫn luôn nghe người ta bàn tán về Kỷ Nhiên.
Kỷ Nhiên ưu tú cỡ nào, toàn bộ người của đại học A đều biết.
Đáng tiếc, một Alpha tốt như vậy lại ở bên một Alpha khác.
Nếu như hai người yêu thương lẫn nhau thì cũng thôi đi, quan trọng là, Dạ Lăng Hàn là một tên cặn bã, đối với Kỷ Nhiên cũng chỉ là chơi đùa mà thôi.
Đối với sự tích vẻ vang trong trường, Kỷ Nhiên không để ý mỉm cười, nhếch môi mà không nói gì.
Bầu không khí trong sàn nhảy rất tốt, hai người đều không chú ý thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-lai-muon-phuc-hon/3589214/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.