Động tác giãy giụa của Kỷ Nhiên hoàn toàn cứng đờ, trái tim đập thình thịch.
Dạ Lăng Hàn hỏi như vậy là có ý gì? Anh nghi ngờ rồi?
Trong lòng Kỷ Nhiên hoảng loạn, vì không lộ ra sơ hở, cậu ép mình bình tĩnh lại, lạnh giọng nói: “Không phải tôi!”
“Mùi pheromone trên người Omega phát tình kia không đúng.” Dạ Lăng Hàn từ trên cao nhìn thẳng xuống mắt Kỷ Nhiên, uy áp trong đôi mắt khiến Kỷ Nhiên không có chỗ lẩn tránh, cậu hốt hoảng dời mắt sang chỗ khác.
Động tác trốn tránh bị Dạ Lăng Hàn bắt được, cong môi cười: “Nhiên Nhiên, bây giờ em biết cách gạt người rồi!”
Giọng nói hơi lên cao của người đàn ông giống như một bàn tay, lập tức nhấc trái tim cậu lên.
Hình ảnh Tiểu Duyệt quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin Tường Vũ thoáng hiện trong đầu.
Nếu như Dạ Lăng Hàn phát hiện ra bí mật của cậu, sau khi hoàn toàn đánh dấu cậu, có lẽ vận mệnh của cậu sẽ giống như Tiểu Duyệt.
Mỗi khi đến kỳ phát tình, cậu sẽ phải quỳ trên mặt đất hèn mọn cầu xin Dạ Lăng Hàn, để anh giống như bố thí mà giúp cậu giải quyết nhu cầu.
Kỷ Nhiên không muốn như vậy, cậu siết chặt nắm đấm, khi ngẩng đầu lên, đáy mắt đã không còn bối rối lúc trước.
Hất tay Dạ Lăng Hàn ra, Kỷ Nhiên cởϊ qυầи áo, không một mảnh vải che thân ở trước mặt anh.
“Không tin anh có thể kiểm tra thử xem.”
Thật ra Dạ Lăng Hàn cũng không chắc chắn, trên người Kỷ Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-lai-muon-phuc-hon/3589191/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.