Chương trước
Chương sau
Động tác giãy giụa của Kỷ Nhiên hoàn toàn cứng đờ, trái tim đập thình thịch.

Dạ Lăng Hàn hỏi như vậy là có ý gì? Anh nghi ngờ rồi?

Trong lòng Kỷ Nhiên hoảng loạn, vì không lộ ra sơ hở, cậu ép mình bình tĩnh lại, lạnh giọng nói: “Không phải tôi!”

“Mùi pheromone trên người Omega phát tình kia không đúng.” Dạ Lăng Hàn từ trên cao nhìn thẳng xuống mắt Kỷ Nhiên, uy áp trong đôi mắt khiến Kỷ Nhiên không có chỗ lẩn tránh, cậu hốt hoảng dời mắt sang chỗ khác.

Động tác trốn tránh bị Dạ Lăng Hàn bắt được, cong môi cười: “Nhiên Nhiên, bây giờ em biết cách gạt người rồi!”

Giọng nói hơi lên cao của người đàn ông giống như một bàn tay, lập tức nhấc trái tim cậu lên.

Hình ảnh Tiểu Duyệt quỳ trên mặt đất đau khổ cầu xin Tường Vũ thoáng hiện trong đầu.

Nếu như Dạ Lăng Hàn phát hiện ra bí mật của cậu, sau khi hoàn toàn đánh dấu cậu, có lẽ vận mệnh của cậu sẽ giống như Tiểu Duyệt.
Mỗi khi đến kỳ phát tình, cậu sẽ phải quỳ trên mặt đất hèn mọn cầu xin Dạ Lăng Hàn, để anh giống như bố thí mà giúp cậu giải quyết nhu cầu.

Kỷ Nhiên không muốn như vậy, cậu siết chặt nắm đấm, khi ngẩng đầu lên, đáy mắt đã không còn bối rối lúc trước.

Hất tay Dạ Lăng Hàn ra, Kỷ Nhiên cởϊ qυầи áo, không một mảnh vải che thân ở trước mặt anh.

“Không tin anh có thể kiểm tra thử xem.”

Thật ra Dạ Lăng Hàn cũng không chắc chắn, trên người Kỷ Nhiên không có chút mùi pheromone của Omega nào, cho dù tiêm thuốc ức chế rồi, nhưng sau khi phát tình, mùi pheromone sẽ không tan nhanh như vậy.

Chẳng lẽ thật sự không phải là cậu?

Cho dù trong lòng có băn khoăn, nhưng Dạ Lăng Hàn vẫn ôm chầm lấy Kỷ Nhiên, hôn lên môi cậu.

Lỡ như người phát tình chính là Kỷ Nhiên, hôm nay cũng là cơ hội tốt nhất để cậu mang thai.
Dạ Lăng Hàn ôm Kỷ Nhiên vào phòng ngủ, đặt cậu lên giường lớn mềm mại. Toàn bộ quá trình Kỷ Nhiên vô cùng ngoan ngoãn không hề giãy giụa, đã rất lâu Dạ Lăng Hàn không cảm nhận được Kỷ Nhiên dịu dàng ngoan ngoãn như vậy, anh rất hưng phấn, gần như cả một ngày này đều đắm chìm trên giường.

Dạ Lăng Hàn một lần lại một lần muốn người dưới thân, đến cuối cùng, Kỷ Nhiên thật sự không nhịn nổi nữa, đấm anh một phát: “Anh đủ rồi!”

“Vẫn chưa đủ!” Dạ Lăng Hàn bắt lấy hai tay cậu, đưa lên trên đỉnh đầu.

Cúi người, cười như không cười nhìn cậu: “Em cũng không phải Omega, chạm vào còn có thể mang thai sao?”

Đáy lòng Kỷ Nhiên run sợ, quay đầu sang một bên, cười khẩy: “Muốn con, anh có thể đi tìm Cam Nhuệ, cậu ta có thể sinh.”

“Vì sao em luôn không thú vị như vậy! Lúc như thế này, em không nên nói mấy lời khiến tôi ngột ngạt.”
Dạ Lăng Hàn nặng nề đè lên, Kỷ Nhiên một câu cũng không nói ra được.

Ngày hôm nay, Dạ Lăng Hàn làm rất nhiều, không có bất kỳ biện pháp phòng tránh gì.

Kỷ Nhiên rất sợ.

Dù sao cậu cũng vừa phát tình, là thời điểm có tỷ lệ mang thai cao nhất.

Mặc dù Thịnh Duy Thanh kịp thời tiêm thuốc ức chế cho cậu, nhưng thuốc ức chế không có hiệu quả tránh thai, dựa theo tần suất này của Dạ Lăng Hàn, muốn không có thai cũng khó.

Nếu như thật sự mang thai, cả đời này cậu cũng không thể rời khỏi Dạ Lăng Hàn.

Kỷ Nhiên không muốn làm chim hoàng yến bị nhốt trong l*иg, về sau phải phụ thuộc vào Dạ Lăng Hàn mới có thể sinh tồn.

Hôm nay ở sảnh diễn giảng trường học, khi Kỷ Nhiên gọi điện thoại cầu cứu Thịnh Duy Thanh còn bảo anh ta chuẩn bị cho mình một lọ thuốc tránh thai.

Nhân lúc Dạ Lăng Hàn đi vào nhà vệ sinh tắm rửa, Kỷ Nhiên lặng lẽ xuống giường, lấy lọ thuốc tránh thai bên trong cặp sách ra.

Cậu mở nắp lọ, đổ hai viên bên trong ra, bỏ vào trong miệng.

Còn chưa kịp nuốt thuốc xuống bụng, sau lưng vang lên tiếng nói trầm thấp của người đàn ông: “Nhiên Nhiên, em đang làm gì vậy?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.