“Hắttt……xxiiiì”
Huống Vịnh Nịnh bỗng hắtxì một cái thật lớn, suýt nữa thì chụp đúng thắt lưng.
“Này, làm gì mà lớn tiếngnhư vậy, muốn dọa chết người à!” Huống Uy Uy đứng bên cạnh sợ hãi nhảy dựnglên, phàn nàn bức hình bộ ngực.
“Tự dưng muốn hắt xì thìchị có cách gì, cái này sao khống chế được chứ!” Huống Vịnh Ninh thẹn thùngchun mũi, nhìn xung quang bốn phía, may mà không có ai thấy.
Huống Uy Uy ôm tay chị,mỉm cười nói: “Chị, người ta nói tự dưng hắt xì, là vì có người nhớ chị đó!”
“Làm ơn đi, ai nghĩ đếnchị chứ?” Huống Vịnh Nịnh lắc đầu bật cười. “Đây là công trường, bụi làm mũichị ngứa quá!”
Sau khi giải quyết chuyệnhôn nhân với An Húc Thần xong, Huống Vịnh Ninh quyết định làm lại, hai chị emcô bàn bạc muốn cùng nhau gây dựng sự nghiệp, thương con gái, Huống Vinh Cơxuất tiền đầu tư, mua một mảnh đất trên núi vùng ngoại thành để các cô mở tiệmăn, Huống Uy Uy vận dụng những gì đã học, hễ là làm vườn, kiến trúc, trang trínội thất…. tất cả đều do cô phụ trách thiết kế và sắp xếp, tuyển đầu bếp nhânviên, chọn mua đồ kinh doanh…. Chị em cô phân công làm việc, toàn tâm đầu tưvốn cho lần này.
Sau gần một tháng, tòanhà đã gần giống hiệu ăn rồi, Huống Vịnh Ninh phụ trách phân công công việc.
Công việc bận rộn làm côquên đi tổn thương và phiền muộn, mỗi ngày đều rất bận, khiến cô không có dưthời gian và tâm tư để mà động đến nỗi buồn xuân thu.
Thời gian thật thần kỳ,vui vẻ làm người ta cảm giác năm tháng như thoi đưa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-du-hoac/52710/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.