Tôi ngước mắt đối diện với anh.
Anh lại không chút do dự chuyển tầm mắt.
Trong lòng tôi đau đớn.
Đến buổi tối, Thẩm Tu vẫn như cũ đến dạy bổ túc cho tôi.
Cậu thấy tôi không mấy hứng thú thì mỉm cười: “Có muốn đến sân thể dục đi dạo một lát không?”
“Cũng được đó.” Tôi gật đầu.
“Trong khoảng thời gian này làm phiền cậu rồi, bắt cậu lãng phí thời gian quý báu để dạy bù cho tôi.” Tôi có chút băn khoăn.
“Chúng ta là bạn bè nên đừng nói phiền hay không phiền, huống chi dạy bổ túc cho cậu cũng là cơ hội để tôi ôn tập lại kiến thức cũ mà.”
Cậu nói xong còn có chút do dự mà nhìn tôi: “Chỉ là tôi cảm thấy dạo này tâm trạng cậu không tốt lắm.”
“Chắc là sắp thi đại học nên vậy đó.”
“Thả lỏng đi, thi đại học chỉ là một thử thách nhỏ trong cuộc đời thôi, mặc kệ thế nào thì những gì chúng ta trải qua đã là thắng lợi rồi. Nếu cậu vẫn thấy rối bời thì thử nghĩ xem sau khi lên đại học cậu muốn sống cuộc sống thế nào đi.”
Dưới ánh trăng, cậu nhẹ nhàng mỉm cười, ánh mắt như nước.
Tâm trạng vốn dĩ nôn nóng bất an của tôi chậm rãi bình tĩnh trở lại.
Tôi cười nói: “Thẩm Tu, tôi thấy cậu rất hợp làm giáo viên đó.”
Nói xong câu ấy, đột nhiên tôi sửng sốt.
Không phải vì những lời này của tôi mà tương lai Thẩm Tu mới trở thành giáo sư đại học Luật đấy chứ?
“Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-co-chut-ky-la/2678485/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.