Một nữ sinh cấp 2 quỳ bên giường bệnh, cô bé có dung mạo thanh tú,tuy mới 14 tuổi nhưng dáng dấp đã vô cùng xinh đẹp, khuôn mặt lộ rõ nỗibi thương vô hạn, cô cố gắng tỏ ra kiên cường, nhưng nước mắt không ngăn lại được cứ thế đảo quanh theo viền mắt.
Từ lúc cô bắt đầu hiểu chuyện tới nay chỉ biết mẹ cô sức khỏe thật không tốt, thường xuyên phải vào bệnh viện, nhưng cô chưa từng nghĩ qua, mẹcô chưa kịp nhìn thấy cô trưởng thành đã phải rời khỏi thế giới. Cô rấtsợ hãi, cô … vẫn còn là một đứa trẻ!
Người phụ nữ nằm trên giường thực tế cũng chỉ mới hơn 30 tuổi, nhưngtrải qua bệnh tật triền miên, bà thân thể ngày càng gầy yểu, thoạt nhìngiống như một người đã ngoài 50, 60 tuổi.
Đôi mắt bà ảm đạm u ám, nhưng thần trí vẫn còn tỉnh táo. Bà nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng đứa con gái của bà, gương mặt cô bé quả thực rất giống chacủa cô. Nhìn thấy cô, bà cảm giác như nhìn thấy người đó, cũng coi nhưlà một điều an ủi.
“Bé ngoan, đừng khóc, khóc nhiều sẽ không đẹp a, mẹ chỉ thích nhìn bé ngoan lúc vui vẻ thôi. Đến đây, cười một cái cho mẹ xem nào!”.
Mẹ cô từng nói, lúc cô cười rạng rỡ chính là giống cha mình nhất, “Ông ấy … ông ấy vẫn không thể đến sao?”
“Cha con bận rộn rất nhiều việc”
“Ngay cả … ngay cả mẹ …”, cô không thể nói nên lời, mấy từ “Sắp chết” làm thế nào cũng không ra khỏi miệng, cứ nghẹn ở trong họng, “Ông tathực sự ngay cả một chút thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-bao-nguoc-cua-duc-nu/183849/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.