ơi này thay đổi nhiều quá! Trầm Thù Sắc uể oải vỗ vỗ hai bả vai, thần sắc có chút mệt mỏi, nhẹ nhàng đi đến trước cửa sổ sát đất, cô ngồixuống nơi yêu thích nhất trong ngôi nhà.Năm đó khi cô rời đi, trong đầu cũng không còn hi vọng có thể trở vềđây, không nghĩ tới, hôm nay có duyên thăm lại chốn xưa, hơn nữa ngườiđể cô bước vào căn nhà lại là Lữ Tú Trang.
Ngày hôm trước, khi cô đang chuẩn bị rời nhà đi chụp ảnh, đột nhiên điện thoại trong túi xách đổ chuông, “Alo?”
“Là tôi đây!”
Nghe thấy giọng nói của mẹ chồng trước, tâm trạng cô lập tức chuyển sang trạng thái đề phòng cao độ.
“Cô … lập tức đến căn hộ trước kia cô ở cùng Hách Thừa Hôn, nhanhlên!”. Nếu như Trầm Thù Sắc đến chăm sóc cho đứa con trời đánh kia, thìtuyệt đối không thể để bọn họ ở trong khách sạn, nếu không nhất định sẽbị đưa lên mặt báo một lần nữa.
“…..”
“Cô vẫn nhớ căn hộ đó ở chỗ nào chứ?”
“Cháu vẫn nhớ, chỉ là … Vì sao vậy?”, yêu cầu của bà thật sự khóhiểu, cô không nghĩ ra được lý do tại sao bà ta lại muốn cô quay về đó.
“Con tôi đang bị bệnh, đầu óc có vấn đề rồi!”
“Hắn sinh bệnh?!”. Trầm Thù Sắc hỏi, trong giọng nói thể hiện rõ tâmtrạng lo lắng của cô, nhưng một giây tiếp theo lại nói: “Phong Vị đã trở về, để cháu đi nói với cô ấy, bảo cô ấy qua đó”.
Lữ Tú Trang tức giận nói: “Cô tìm Thịnh tiểu thư đến làm cái gì?Không phải ngày đó cô to mồm nói sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-bao-nguoc-cua-duc-nu/183848/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.