Đường Quả vừa mới bưng khay đồ đến cửa phòng bệnh của Hàn Tử Tây thì đã bị một người đàn ông với thân hình cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng ngăn lại.
Tim cô liền nhảy lên một cái: What, đây là tình huống gì, muốn chặn đường cô sao?
Không có khả năng!
Đường Quả tự nhận mình tài ngụy trang của mình rất tốt. Ngoại trừ trái tim đập quá nhanh, còn lại thì so với cô y tá kia không khác biệt gì lắm!
Nhưng Tả Viêm cũng không phát hiện ra cô có điều gì khác thường, chỉ liền lạnh lùng nói: "Đi theo tôi!"
Đường Quả mất bình tĩnh rồi!
Thực sự đã bị phát hiện!
Con mắt này là mắt thần sao?
Hay là hỏa nhãn kim tinh?
Đường Quả gật đầu, nhưng thừa dịp lúc Viêm quay đầu đi phía trước, liền đặt tay mình lên chốt cửa, ra sức kéo ra...
Sao không ra?
Tả Viêm nghe thấy âm thanh phía sau liền xoay người lại bắt lấy cánh tay của Đường Quả, làm cho cô đau điếng người, nhịn không được la lên: "Mau buông tay, buông tay, đau đau đau quá..."
"Cô là ai?" Đây không phải là giọng nói của y tá khi, sắc mặt của Tả Viêm vô cùng khó coi, đôi mắt liền lạnh buốt một phần, lấy bàn tay kéo khẩu tranh trên mặt cô gái xuống.
Tả Viêm chưa từng thấy Đường Quả, lúc này liền hỏi: "Ai phái cô tới?"
"..." Người đàn ông này rốt cuộc là bị chứng vọng tưởng nặng tới mức nào: "Chính tôi phái tôi tới đó? Anh mau buông tay cho tôi. Nam nữ thụ thụ bất thân, cẩn thận tôi kiện anh!"
"Nói!" Tả Viêm trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491841/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.