Đi theo phía sau Sở Trạm Đông là một đám người, có trợ lý, có bí thư, đặc biệt còn có Cố Tử Mạch, dường như mới làm xong việc từ bên ngoài trở về.
Bộ quần áo hắn mặc trên người chính là được đặt may riêng, câu nói “Hạc giữa bầy gà” rõ ràng là đang miêu tả hắn vào lúc này. Những người kia đều mặc tây trang đeo caravat, nhưng là hắn mặc lên lại không giống với hương vị người thường.
Trường hợp rối loạn như vậy nhưng hắn vẫn bình thản như cũ, lại còn nhìn Hàn Tử Tây nói giọng điệu trêu chọc: “Bỏ việc đã năm ngày, gần đây Hàn thư ký cho tôi thật nhiều bất ngờ, tôi thật sự là thụ sủng nhược kinh!"
Năm ngày!
Suốt năm ngày, cô không hề xuất hiện, Sở Trạm Đông nghĩ cô mang theo bảo bối của cô cao bay xa chạy rồi.
Lần này hắn không có tìm cô, cô muốn đi thì cứ đi đi, dù sao. . . . . .
Nhưng hắn lại không ngờ... cô thế nhưng lại mang đến một điều ngoài ý muốn như thế cho hắn!
Cô lại dám mang súng đến giết hắn!
Cô phát điên như thế chẳng lẽ là do Tiểu nón xanh kia đã over đi?
Nhưng nếu điều này xảy ra, không phải mọi người đều vui mừng sao?
Hàn Tử Tây nhìn Sở Trạm Đông, ánh mắt màu đỏ tươi thật đáng sợ, giống như hận không thể lột da hắn, uống máu của hắn: "Sở Trạm Đông, ngươi TMD chết tiệt!"
Mọi người hít một ngụm khí lạnh. Cô gái này cư nhiên dám mắng tổng giám đốc, quả nhiên là chán sống.
Nhưng cô ta dám mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491797/chuong-64-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.