"Đứng lên, đứng lên.."
Âm thanh roi da rút ra trong không khí thật làm người ta rợn tóc gáy. Nếu là đánh lên trên người thì...
Bất Hối biết rõ sự thật là nếu không đứng lên, một giây sau chính bản thân mình sẽ gặp nạn nhưng là...
Cả ngày nay cậu chưa được một hớp nước, cho nên thật sự cậu không đứng nổi!
Hai chân mềm nhũn như sợi mì, dùng hết khí lực toàn thân miễn cưỡng chỉ có thể mở mắt ra.
Nếu chỉ là một ngày không ăn cái gì thì không đến mức như vậy, nhưng là một ngày không ăn, còn phải chạy bộ nhảy cóc, bây giờ cậu còn có thể mở mắt ra, thì cậu cảm thấy mình đã quá trâu bò rồi!
Quả nhiên là một ông chú biến thái, cái gì thù cái gì oán, cư nhiên cứ như vậy mà tra tấn mình!
Hành hạ một cái đứa năm tuổi, ông chú biến thái đó không sợ bị thiên lôi đánh sao?
Còn cái chú huấn luyện viên này nữa, quả nhiên chính là thủ hạ của ông chú biến thái kia, không có người biến thái nhất, chỉ có người biến thái hơn!
Đứng lên, đứng lên, chú huấn luyện viên này liên tục ồn ào làm cái quỷ gì a!
Cho là cậu không muốn đứng lên sao?
Trước mặt nhiều người như vậy mà quỳ rạp trên mặt đất, cậu cũng biết là rất mất mặt nhưng là...
Chính là cậu không đứng nổi a!
"Nghe không hiểu sao, đứng lên!"
"Đừng quát nữa!" Bất Hối bị tiếng ồn ào làm cho phiền chết, cậu dùng hết khí lực quát ông chú huấn luyện viên kia: "Phiền chết!"
Rốt cục khi nghe được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491791/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.