Địa phương nhiều muỗi như vậy, chẳng lẽ chú này thích bị ngược đãi?
Trong lòng Bất Hối mắt trợn trắng, nhưng ngoài mặt lại nói: "Mấy chú này nhìn rất cao lớn!"
Trả lời không rõ ràng, không nói thích cũng không nói không thích.
Đây là địa bàn của hắn, chỉ cần hắn có một chút mất hứng thì họ có chết cũng phải liều mình làm việc!
Đầu óc tiểu nón xanh này xoay chuyển quả nhiên mau!
"Nghe lời này của cháu chính là thích đi!" Sở Trạm Đông gật đầu: "Chú biết rồi!"
Biết, biết cái gì!
Tại sao Bất Hối lại có dự cảm không tốt, mà cảm giác này ngày càng mãnh liệt!
Chỉ thấy Sở Trạm Đông vươn tay, dắt Bất Hối đi về hướng đại sảnh, ngay chính giữa đặt một cái ghế nhìn rất khí phái, hắn ngồi xuống, để cho Bất Hối đứng một bên, bàn tay lại vuốt lên cái cổ của Bất Hối, đối với mọi người bên dưới nói: “Hai tháng tới để cho cậu nhóc này cùng với nhóm thành viên mới thu cùng nhau huấn luyện!"
"Chú nói cái gì?"
Không thể tin được lỗ tai của mình, lời ông chú biến thái nói...
"Thừa dịp hai tháng nghỉ hè, ở tại chỗ này rèn luyện!" Sở Trạm Đông rất có kiên nhẫn giải thích cho cậu: "Nơi này có rất nhiều người cùng lứa tuổi với cháu, cháu sẽ không cô đơn !"
Đây là trọng điểm sao?
Hôm nay cậu vừa mới nghỉ, không phải lúc này cậu sẽ tham gia huấn luyện chứ?
Chú này cùng cậu không có thù đi?
"Chú, cháu biết ý tốt của chú không nên cự tuyệt, nhưng là..." Vẻ mặt Bất Hối vô cùng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491790/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.