Triệu Tiểu Chiêu bởi vì chuyện của Ngô Du, trì hoãn không ít thời gian, thời điểm đi đến nhà Vương Vĩ Bình, trời đã hơi tối. Bà nội Hoàng đang đứng trước cửa không ngừng nhìn quanh, đến lúc nhìn thấy Triệu Tiểu Chiêu đi tới cửa, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm, trên mặt tươi cười đi tới.
"Ngươi đứa nhỏ này, làm sao trở về muộn như vậy, sao lại một mình trở về? Buổi sáng không phải có tiểu tử họ Ngô nói, muốn cùng con trở về sao, haizz, muộn như vậy, khẳng định đói bụng rồi đúng không, nhanh, nhanh, đang chờ con trở lại ăn cơm ." Bà nội Hoàng kéo Triệu Tiểu Chiêu qua, kiểm tra từ trên xuống dưới thật lâu, nhìn Triệu Tiểu Chiêu không có việc gì, lúc này mới lôi kéo tay của cô, đi vào trong phòng, vừa đi vừa nói liên miên lải nhải không ngừng.
"Người bạn kia có chút không thoải mái, cho nên con liền đi về trước, trước kia cháu cũng đi học về một mình, bà nội không cần lo lắng, cháu có thể về một mình." Triệu Tiểu Chiêu sợ bà nội Hoàng suy nghĩ nhiều, vội vàng giải thích.
"Một đứa bé nhỏ như vậy, làm thế nào có thể yên tâm, không được, ngày mai, bà để ông già tới đón cháu tan học, chaus cứ chờ ở cửa, không nên chạy loạn, đến, nhấc chân, cẩn thận cánh cửa." Bà nội Hoàng cẩn thận dẫn Triệu Tiểu Chiêu đến phòng bếp, trong phòng, cha của Vương Vĩ Bình - Vương Kiến Đức đang bận xới cơm, nhìn thấy bà nội Hoàng dẫn Triệu Tiểu Chiêu vào nhà, ngồi xuống bắt chuyện với Triệu Tiểu Chiêu.
"Ai u,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-mang-theo-khong-gian-trung-sinh/756791/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.