Edit: ღDuღ
“Được!” Triệu Tiểu Chiêu cười híp mắt nói, “Chỉ cần cậu không chê tớ còn nhỏ tuổi, không có kinh nghiệm trên sân khấu, tính tình lại không tốt thì tớ cũng không có lý do gì đi cự tuyệt công việc tốt như vậy.”
Tình hình kinh tế của Triệu Tiểu Chiêu căng thẳng lắm, ba mẹ cô cũng đang phấn đấu cho tương lại, mấy năm này có lẽ cũng không có dư dã gì mà cho tiền cô sài, cô chỉ có thể tay làm hàm nhai kiếm ít tiền lẻ để tiêu xài thôi.
Ngô Du thật sự là phúc tinh của cô! Đây không phải là đang ngủ gật mà có người đưa gối tới sao.
“Vừa rồi tớ mua cho mấy chậu hoa cậu cũng không chịu, bây giờ sao lại sảng khoái đáp ứng như vậy?” Lúc đầu Ngô Du cho là anh sẽ tốn nhiều nước miếng thuyết phục, mới có thể để cho cô bé cứng đầu này ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, không nghĩ tới cô bé kia cứ đáp ứng như vậy.
“Thụ chi lấy cá không bằng thụ chi lấy cá, cậu cho tớ tiền, còn không bằng cho tớ một công việc, tự mình kiếm tiền mới an tâm.” Triệu Tiểu Chiêu thật vui vẻ, cô vừa nghĩ tới mình cũng có một ngày có thể chụp hình quảng cáo, không khỏi vô cùng vui vẻ, “Khi nào tớ mới có thể đi làm, nếu không thì cuối tuần này đi.”
“Không phải cậu hẹn bọn Vệ Giai xem hoạt hình cuối tuần này sao?” Ngô Du cười xấu xa hỏi lại.
“Được rồi, vậy cuối tuần sau đi.” Trong nháy mắt Triệu Tiểu Chiêu không vui rồi.
Ngô Du nhìn vẻ mặt đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-mang-theo-khong-gian-trung-sinh/254858/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.